Chương trước
Chương sau
“Đây là Kim Bảng ư?” Lôi Vô Kiệt cao giọng hô, đây là Kim Bảng mà hắn nghe danh từ nhỏ đến lớn. Bất luận thiếu niên cao thủ lần đầu rời nhà tranh hay đại sư võ học thành danh đã lâu, không ai tránh được đánh giá trên tờ Kim Bảng này. NguyỆn vọng của hắn từ nhỏ đến lớn luôn là trên Kim Bảng sẽ xuất hiện tên của mình. Mà Kim Bảng sau khi biến mất nhiều năm lại xuất hiện trở lại, hắn thật sự vào bảng, đáng tiếc là không được tận mắt chứng kiến. Hôm nay thấy Kim Bảng đang ngay trước mắt, hắn khó nén nổi kích động trong lòng.

Tiêu Sắt mỉm cười: “Được đường chủ Bách Hiểu đường đích thân tới ban bảng, thật vinh hạnh.”

“Không cần vinh hạnh.” Cơ Tuyết kéo Kim Bảng ra. “Tuy chúng ta có quan hỆ từ trước nhưng Kim Bảng trước nay luôn công bằng, các ngươi cũng không được thiên vị gì cả. Mời các vị xem bảng!”

Bảng thứ nhất trong Kim Bảng, Bách Binh bảng.

Kiếm Tâm trủng cũng xếp hạng kiếm phổ, nhưng bọn họ chỉ bàn về kiếm, còn Bách Binh bảng lại bình phẩm về người.

Bách Binh, thương là vương. Cái tên đầu tiên không hề thay đổi, khóe miệng Tư Không Thiên Lạc hơi nhếch lên.

Thương Tiên, Tư Không Trường Phong, cầm thương: Ô NguyỆt thương. Dưới thương là tới kiếm.

Kiếm Tiên,

Cô Kiếm Tiên - Lạc Thanh Dương, cầm kiếm: Cửu Ca. Nho Kiếm Tiên - Tạ Tuyên, cầm kiếm: Vạn Quyển Thư. Nộ Kiếm Tiên - Nhan Chiến Thiên, cầm kiếm: Phá Quân.

Tuyết NguyỆt Kiếm Tiên - Lý Hàn Y, cầm kiếm: Thiết Mã Băng Hà, Đào Hoa. Lôi Kiếm Tiên - Lôi Oanh, cầm kiếm: Sát Lôi.

Vô Song Kiếm Tiên - Vô Song, cầm kiếm: Vô Song Kiếm Hạp.

“Lôi Oanh sư phụ cũng trở thành Kiếm Tiên rồi.” Lôi Vô Kiệt vui vẻ nói. Tiêu Sắt và Diệp Nhược Y cau mày, trên Kiếm Tiên bảng xuất hiện sáu vị

Kiếm Tiên, sau khi Đạo Kiếm Tiên về trời Lôi Vô Kiệt thay thế vị trí của hắn, đây là chuyỆn bọn họ đã nghĩ đến từ trước. Chỉ có điều vị Kiếm Tiên thứ sáu lại nằm ngoài dự liệu của bọn họ. Thành chủ vừa nhậm chức của

Vô Song thành, Vô Song có thể mở Vô Song Kiếm Hạp, sau này đương nhiên sẽ vượt qua Tống Yến Hồi, nhưng còn trẻ như vậy đã trở thành Kiếm Tiên...

“Tiểu tử kia đã thành Kiếm Tiên rồi, lợi hại, lợi hại.” Chỉ có Lôi Vô Kiệt tâm tư đơn thuần thật lòng tán thưởng.

Đao Tiên,

Bá Đao - Đạm Đài Phá, cầm đao: Kỳ Lân Nha.

Quỷ Đao - Trích NguyỆt Quân, cầm đao: Âm Dương. Ôn Nhu Đao - Tô Vũ Lạc, cầm đao: Trì Lạc.

Đao Tiên Bảng không thay đổi gì, vẫn là Bắc Ly chiếm Kiếm Tiên bảng, Nam Quyết giữ Đao Tiên bảng.

Những cái tên bên dưới cũng không hề thay đổi.

Chỉ có dòng cuối cùng viết, Tửu Tiên - Bách Lý Đông Quân, rời thế xóa bảng.

Rời thế khác với tạ thế, cái gọi rời thế có nghĩa là rời khỏi giang hồ, đã rời khỏi giang hồ thì không cần vào võ bảng nữa.

“ChuyỆn này cũng phải nói cho thiên hạ biết à?” Tiêu Sắt hỏi.

Cơ Tuyết bình tĩnh nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn nói với toàn thiên hạ Bách Lý Đông Quân chết rồi à?”

Bảng thứ hai trong Kim Bảng, Lương Ngọc bảng. Trước đây Đường Liên, Lôi Vô Kiệt và Tư Không Thiên Lạc đều đã xuất hiện trên bảng, đây cũng là bảng mà bọn họ có cơ hội tiến vào nhất trong thời điểm này. Còn điều Lôi Vô Kiệt và Tư Không Thiên Lạc mong đợi là liệu thứ hạng của bọn họ

có tiến triển gì không.

Lôi Vô Kiệt lập tức trợn tròn hai mắt nhìn tấm bảng, ghi nhớ từng cái tên trên đó.

“Hạng tám Lương Ngọc bảng, đỆ tử Tuyết NguyỆt thành, Tạ Yên Thụ.” Lôi Vô Kiệt nuốt một ngụm nước miếng: “Hóa ra tên kia tài năng như vậy.”

Thiếu niên luôn ắn bánh bao dưới tầng chót của Đăng Thiên các, bây giờ

chỉ vừa bước chân vào giang hồ, vừa bộc lộ tài năng đã được xếp vào Lương Ngọc bảng, xem ra hôm đó xuất thủ dưới Đăng Thiên các không uổng công.

“Hạng bảy Lương Ngọc bảng, Ôn gia Ôn Lương.” Lôi Vô Kiệt suy nghĩ

một chút: “Là Ôn Lương đã tới Lôi gia bảo hôm đó? Người của Ôn gia cũng được xếp vào Lương Ngọc bảng à?”

Từ trước đến nay Lương Ngọc bảng luôn xếp hạng theo võ lực, tuy Ôn gia được tôn là độc bộ thiên hạ, khiến người trong giang hồ nghe danh mà sợ

hãi, nhưng từ trước đến nay võ công không phải sở trường của họ. Cho nên đã lâu lắm rồi không có người của Ôn gia xuất hiện trong Kim Bảng.

“Hạng sáu Lương Ngọc bảng, Đường môn Đường Trạch.” Lôi Vô Kiệt nghe qua cái tên này, lần trước còn xếp hạng trước hắn.” Sử tỷ, tên này bị

chúng ta vượt qua rồi.”

Tiêu Sắt cười một tiếng: “Có lẽ là ngươi rời bảng?”

“Hạng năm Lương Ngọc bảng, đỆ tử Tuyết NguyỆt thành, Tư Không Thiên Lạc.” Lôi Vô Kiệt không buồn để ý tới Tiêu Sắt, tiếp tục đọc: “Sư tỷ, không tỆ. Chẳng lẽ ta hạng tư? Hạng tư đỆ tử núi Thanh Thành, Lý Phàm Tùng.

Tên này tiến bộ nhanh thật! Ta ta ta ta, thấy ta rồi, ta là hạng ba. Hạng ba Lương Ngọc bảng, đỆ tử Tuyết NguyỆt thành, Lôi gia bảo, Kiếm Tâm trủng, Lôi Vô Kiệt. Danh hiệu của ta dài thật, uy phong chưa, bá đạo chưa?

Ta được hạng ba rồi!”

Tiêu Sắt bất đắc dĩ nói với Cơ Tuyết: “Có hối hận vì xếp hắn vào Lương Ngọc bảng không? Hay là ngươi mở một Ngu Ngốc bảng, cho hắn hạng đầu đi?”

Cơ Tuyết lắc đầu: “Tâm tính thiếu niên, phải tăng một hạng mới được.”

“Hạng nhất Lương Ngọc bảng, đỆ tử Tuyết NguyỆt thành, Lạc Minh Hiên.” Lôi Vô Kiệt kinh hãi: “Lên thẳng hạng nhất?”

Lần này không chỉ Lôi Vô Kiệt, mọi người trong sảnh đều kinh ngạc. Mấy tháng trước Lạc Minh Hiên còn xếp cuối Lương Ngọc bảng, chỉ trong thời gian ngắn đã lên hạng đầu? Huống chi thời gian vừa qua cả Tư Không Thiên Lạc và Lôi Vô Kiệt đều tiến bộ thần tốc, bước chân vào Tiêu Dao Thiên Cảnh, rốt cuộc Lạc Minh Hiên xảy ra chuyỆn gì mà tiến bộ như vậy?

"Tiên Nhân Lục Bác thuật?" Lôi Vô Kiệt và Tiêu Sắt nhìn nhau, "Hắn ngộ ra rồi?"

Tiêu Sắt gật đầu một cái: “Chắc vậy.”

“Nếu nhảy qua hạng hai trực tiếp lên hạng nhất, vậy chắc còn một vị hạng nhất nữa? Là Vô Tâm trước đây hay là Vô Song?” Lôi Vô Kiệt nhìn xuống bên dưới, đột nhiên sửng sốt, lại quay sang Tiêu Sắt: “Sao lại là ngươi?”

Hạng nhất Lương Ngọc bảng, đỆ tử Tuyết NguyỆt thành, Tiêu Sắt.

Tiêu Sắt bất đắc dĩ nhún vai một cái nhìn Cơ Tuyết: “Chỉ là Lương Ngọc bảng?”

Cơ Tuyết gật đầu một cái: “Lần trước ta thử giao thủ với ngươi, với cảnh giới bây giờ của ngươi, chỉ xứng với Lương Ngọc bảng.”

Tiêu Sắt thở dài: “Hiếm khi tái xuất giang hồ, không ngờ lại kém hơn người khác một chút. Chắc vị đứng đầu Lương Ngọc bảng vừa vào Kiếm Tiên, cho nên đứng trong Quan TuyỆt bảng? Trong nhóm thứ mấy?”

“Ngươi xem tiếp là biết, chỉ có điều chắc ngươi không thấy được tên Vô Tâm cũng đứng đầu Lương Ngọc bảng lần trước rồi.” Cơ Tuyết thở dài:

“Sau khi hắn bước vào Thiên Khải, ta cũng không rõ hành tung của hắn, đến giờ vẫn không tìm được.”

“Với năng lực của Bách Hiểu đường mà không tìm được à?” Tiêu Sắt cau mày.

“Tuy tổng đường của Bách Hiểu đường ở Thiên Khải thành, nhưng nơi chúng ta khó tra tin nhất lại chính là tòa thành này. Trong thành này có rất nhiều nơi mà dẫu là Bách Hiểu đường cũng không cách nào đặt chân vào.”

Cơ Tuyết âm u nói.

“Hoàng cung.” Tiêu Sắt chậm rãi nói.

“Có lẽ còn nhiều nơi hơn.” Cơ Tuyết nói đầy ẩn ý.

“Yên tâm đi, với bản lĩnh của hòa thượng đó chỉ có người khác chịu thiệt thôi.” Lôi Vô Kiệt bước tới vỗ vai Tiêu Sắt, thật ra trong lòng hắn cũng thấp thỏm bất an, nhưng cố cười nói: “Chúng ta xem bảng tiếp đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.