Bách Hiểu đường.
Tiêu Sắt không nói gì thêm, Cơ Tuyết nói xong những lời đó cũng không mở miệng tiếp. Ba người trong phòng đột nhiên chìm vào trầm mặc.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Tiêu Sắt lại mở miệng: “Ngươi chỉ cần nói cho ta, hoàng thúc có mưu phản thật không?”
“ChuyỆn này chỉ có một người biết.” Cơ Tuyết đáp. “Ai?” Tiêu Sắt hỏi.
“Minh Đức Đế.” Cơ Tuyết chậm rãi nói: “Sau khi Lang Gia Vương bị bắt vào tù, hắn không nói thêm lời nào, cho nên bất cứ ai cũng không biết đã xảy ra chuyỆn gì. Còn Trọc Thanh công công, sau khi ngươi rời khỏi Thiên Khải, lão ta cũng nhanh chóng mắc bỆnh chết. Cái chết của hắn rất kỳ lạ, người có thể khiến hắn chết như vậy cũng chỉ có Minh Đức Đế.”
Tiêu Sắt cau mày, không nói gì. Thái An điện.
Trong điện đốt mười mấy chậu than to to nhỏ nhỏ, ấm áp chẳng khác nào mùa xuân. Thượng úy Hổ Bí lang mặc giáp mũ chỉnh tề chỉ muốn giơ tay lên lau mồ hôi trán. Minh Đức Đế ngồi ở đầu giường, sắc mặt tái nhợt, bất đắc dĩ nói: “Các ngươi không thấy nóng à?”
Mọi người không nói gì, tất cả ngẩng đầu nhìn cô bé ngồi bên rìa giường. Cô bé tay cầm châm, ánh mắt lạnh lẽo.
Người trên giường là cầm đầu cả thiên hạ, nhưng người cầm đầu căn phòng này lại là cô bé bên rìa giường.
Thầy thuốc là vua, bốn chữ này vốn không còn thích hợp trong hoàng cung. Cứ nhìn mấy lão thái y trong Thái Y viện đang nơm nớp lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719837/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.