“Công tử, đã làm thiệp theo danh sách của Diệp cô nương. Bây giờ có cần cho người tới đưa riêng cho từng phủ một không?” Ngoài cửa, Từ quản gia thấy Tiêu Sắt vừa từ Thiên Kim Thai trở về, cúi đầu hỏi.
Tiêu Sắt gật đầu: “Đưa đi.” Từ quản gia gật đầu: “Vâng.”
Diệp Nhược Y nhấn mạnh thêm: “Nếu nhận được câu trả lời của họ thì tốt, được chủ nhân đích thân trả lời là tốt nhất.”
Tiêu Sắt nhìn Diệp Nhược Y một cái: “Cô sợ có người trong bọn họ sẽ không tới?”
“Ta không sợ có ai trong bọn họ không tới, ta sợ là bọn họ đều không tới.”
Diệp Nhược Y buồn bã nói: “Dù sao rất nhiều chuyỆn ở Thiên Khải thành không còn như trước kia nữa.”
“Không có gì phải lo, chuyỆn gì phải tới thì rồi cũng sẽ tới. Không muốn tới thì cuối cùng vẫn tới.” Tiêu Sắt quay đầu gọi: “Cửu gia.”
Cửu Cửu Đạo vội vàng đi tới, hắn mỉm cười để lộ cái răng vàng sáng chói:
“Xin công tử đừng trêu tiểu nhân như vậy, cái chữ gia này của ngài làm tiểu nhân tổn thọ mấy năm đấy.” Hắn cũng ra khỏi Thiên Kim Thai, vốn định tạm biệt Tiêu Sắt, ai ngờ Tiêu Sắt lại gọi hắn lại, bảo hắn tới quý phủ
một chuyến, xem ra đúng là có chuyỆn muốn dặn dò.
“Từ quản gia, ngươi bảo những người khác đi đưa thiệp mời, sau đó tới bàn với Cửu gia một chút, chuẩn bị thêm một số thiệp mời.” Tiêu Sắt cười nói: “Kinh thành cửu đạo, chúng ta đã mời thượng tứ đạo, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719817/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.