Lôi Vô Kiệt nhìn hắn như nhìn thằng điên: “Ngươi điên rồi à?”
“Chỉ cần vung kiếm thôi, không dùng nội lực là được. Đưa kiếm cho ta.” Tiêu Sắt nói rất kiên quyết.
“Nói thì đơn giản, lực lượng của con Thiết Lưu Ly kia mạnh như vậy, hất một cái thôi là đập chết ngươi rồi.” Lôi Vô Kiệt vội vàng la lên.
“Ngươi có cách tốt hơn không?” Tiêu Sắt hỏi.
Lôi Vô Kiệt cau mày, khẽ lắc đầu một cái.
Tiêu Sắt đi tới, đoạt lấy Tâm kiếm trên tay hắn, Đường Liên giơ tay ngăn cản.
"Tránh ra."
Đường Liên thở dài, lấy một chai thuốc từ trong lòng ra, rót Hồng Nhan Lệ vừa lấy được lên thân kiếm: “Không nên cưỡng ép bản thân, chỉ một con rắn thôi mà, cố gắng suy nghĩ thể nào cũng có cách thôi.”
Đuôi rắn của Thiết Lưu Ly lại quét tới.
Tiêu Sắt tung người nhảy một cái, giẫm lên đuôi con rắn kia.
Tư Không Thiên Lạc nhíu mày, nắm chặt thanh Ngân Nguyệt thương trong tay.
Bước chân của Tiêu Sắt bỗng hóa nhanh, thi triển Đạp Vân Thừa Phong bộ tới cực hạn, đạp lên thân rắn nhanh chóng chạy về phía đầu.
Thiết Lưu Ly như phát giác có người đang giẫm lên thân của mình, vung vẩy điên cuồng.
Nhưng bước chân của Tiêu Sắt nhanh nhạy tới cực hạn, giậm chân nhảy một cái, rơi xuống đất, lắc mình, lại nhảy một cái đã hạ xuống. Đã đứng trên đầu rắn.
Mộc Xuân Phong trợn tròn hai mắt: “Thiên hạ có khinh công thần kỳ vậy à?”
“Chết đi.” Tiêu Sắt vung thanh trường kiếm đâm thẳng vào cái bướu thịt màu đỏ chót. Trường kiếm đâm sâu ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/1369442/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.