Khâm Thiên Giám.
Sau đợt bế quan dài tới bảy ngày, quốc sư Tề Thiên Trần ra khỏi Quan Tinh
các, nhìn về phía tây, trầm giọng nói: “Tiến cung.”
“Hoàng đế bệ hạ không tuyên triệu.” Một thiên sư bước tới nói.
“Phía tây có một luồng sát khí đang đi về đông, nguy hiểm tới quốc vận của
Bắc Ly, nhất định phải vào cung.” Tề Thiên Trần phẩy nhẹ phất trần, điểm
mũi chân, không hề chờ đợi mà đến thẳng hoàng cung.
Hoàng cung.
Ngự Thư Phòng.
Minh Đức Đế lật quyển sách trên tay, chậm rãi nói: “Cẩn Tuyên, đã có báo
cáo quân sự hôm nay chưa?”
“Vừa đưa từ ngoài cung vào.” Diệp tướng quân Cẩn Tuyên mặc mãng bào
màu tím cúi đầu nói.
“Đọc đi.” Minh Đức Đế đặt quyển sách trong tay xuống.
“Những thành trì bị đại quân Nam Quyết chiếm đoạt đã được Lang Gia
Vương thu hồi, hiện tại tuy đại quân Nam Quyết chưa rút lui nhưng đã
không phải chuyện lớn.” Đầu tiên Cẩn Tuyên mở một tờ báo cáo màu vàng
kim, bên trên vẽ một cái nanh sói nhỏ máu.
“Lần này Nam Quyết vốn định phô trương thanh thế, Nhược Phong suất
quân, đánh lui Nam Quyết không thành vấn đề.” Minh Đức Đế gật nhẹ đầu.
“Phản loạn ở phía tây đã bị trấn áp, tuy có giặc có làm loạn nhưng không
làm được gì lớn, coi như đã thắng.” Cẩn Tuyên lại mở một tờ báo cáo màu
bạc, bên trên vẽ một lá cờ rách nát.
“Phái Phá Phong Quân đi trấn áp đám giặc cỏ này, đúng là lãng phí.” Minh
Đức Đế vẫn rất bình tĩnh.
“Về phần phía bắc.” Cẩn Tuyên lại mở một tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997600/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.