Phủ đại tướng quân.
Một cậu bé đang nghiêm túc cầm trường kiếm luyện tập kiếm pháp mà
phụ thân vừa truyền thụ, nắng chói chang, cậu đã đổ mồ hôi đầy đầu.
“Các huynh trưởng đều có thể ra trận giết địch rồi, ta phải nhanh chóng
đuổi theo mới được!”
Cách hắn khá xa, hai người trung niên đang đi song song với nhau, một
người vóc dáng khôi, mặc bộ giáp nhẹ, gương mặt lại khá nho nhã. Một
người khác cao gầy, ánh mắt sắc bén, tay phải còn đắt theo một cô bé như
tạc từ ngọc thạch.
“Tiểu công tử thiên phú trác tuyệt, là kỳ tài luyện võ tài ba nhất mà ta từng
thấy. Nhưng không ngờ tiểu công tử không chỉ có thiên phú cao mà còn
chăm chỉ như vậy. Xem ra Diệp tướng quân có người kế tục rồi.” Người
trung niên cao ráo cảm thán.
Người trung niên được gọi là Diệp tướng quân mỉm cười: “Ta vẫn hy vọng
Phong nhi có thể làm người bình thường. Hiện nay thiên hạ thái bình, đâu
có gì cần đánh.”
“Tướng quân nói đùa rồi. Chiến sự trong thiên hạ này có lúc nào ngừng kia
chứ?” Người trung niên cao gầy vuốt ve chòm râu của mình.
Cô bé nhìn sang phía cậu bé đang nghiêm túc luyện kiếm, ngẩng đầu lên
nhìn cha mình: “Cha ơi, trông cậu ấy thật vất vả.”
“Người tương lai sẽ làm đại tướng quân, đương nhiên lúc bé phải vất vả
rồi.” Người trung niên giải thích với cô bé.
“Cha, sau này con không muốn làm đại tướng quân, con không luyện võ có
được không?” Cô bé chu môi nói.
“Thế cũng không được. Con là truyền nhân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997552/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.