Thật ra mọi chuyện diễn ra chỉ trong thời gian một hô hấp.
Hít một hơi vào.
Nhưng không thể nào giữ hơi thở đó trong lồng ngực mãi được.
Biến cố nảy sinh ngay thời khắc này.
Mai Hoa Châm đồng loạt bay ra, ánh bạc lấp lóe.
Thân kiếm Bất Nhiễm Trần bùng lên ánh lạnh, sau đó dần dần tắt lịm.
Mưa tạnh.
Bách Lý Đông Quân cắm kiếm dưới đất, ngẩng đầu nhìn lên trời, thở ra một
hơi dài.
Thời khắc sinh tử thật sự.
Cô gái áo trắng cũng chậm rãi hạ xuống đất, cô giơ tay gẩy nước mưa trên
y phục, ngẩng đầu lên. Trên mặt cô đeo một tấm khăn che màu trắng,
không thấy dung mạo cụ thể, cũng không nói gì. Nhưng cô gái nhìn xuyên
qua Bách Lý Đông Quân, quan sát hai tên thái giám.
Trọc Lạc công công thu chưởng, cũng chậm rãi phun ra một luồng trọc khí,
khí tức nóng lạnh trên hai tay đã tiêu tan hầu như không còn, hắn cười khổ
một tiếng: “Tiểu công tử tuổi trẻ tài cao, không chỉ có võ công cao cường
mà còn có một vị giai nhân bảo vệ bên cạnh.”
‘Choang’ một tiếng, thanh kiếm bảy thước rơi dưới dất.
Trọc Sâm công công quỳ một chân dưới đất, tay trái che kinh mạch bên cổ
tay phải, nhưng máu tươi vẫn tuôn ra xối xả, nhuộm đỏ cả khoảng đất gần
chỗ hắn. Hắn lắc đầu, ngẩng đầu lên phẫn nộ nhìn Bách Lý Đông Quân:
“Tiểu công tử, thủ đoạn cao cường lắm!”
“Vẫn chưa đủ. Vốn dĩ ta định giết ngươi, nhưng bây giờ chỉ khiến ngươi
không thể dùng kiếm nữa thôi.” Bách Lý Đông Quân thu hồi Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997541/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.