Dưới nửa bước Thần Du, sáu chưởng là giết chết.
“Dưới Thần Du, chỉ là một chỉ.” Trần Nho hạ giọng nói.
Tuy mọi người ở đây đều khó tin nhưng giờ phút này cảnh giới mà Nam
Cung Xuân Thủy thể hiện, đúng là Thần Du Huyền Cảnh.
“Đệ nhất cao thủ đại nội cũng chỉ thế thôi, ta đi trước đây.” Nam Cung Xuân
Thủy mỉm cười nhìn Tư Không Trường Phong: “Ngươi ở lại Thiên Khải
Thành, còn chuyện rất quan trọng cần ngươi làm. Ta để lại một bức thư ở
quán tiếp đón, trong thư có chuyện ta nhờ ngươi mấy năm tới và một bộ
tâm pháp.”
“Tuân lệnh sư phụ.” Tư Không Trường Phong cúi đầu nói.
Lúc này Nam Cung Xuân Thủy áo bào trắng phất phới, tóc trắng tán loạn,
uy thế của Thần Du Huyền Cảnh phơi bày, dáng vẻ như tiên nhân hàng thế.
Lúc này hắn nói gì thì Tư Không Trường Phong cũng chỉ có đáp ứng, thậm
chí không có dũng khí đặt câu hỏi.
“Ta sẽ dẫn Đông Quân đi, hắn sẽ theo ta tu luyện trong Tuyết Nguyệt thành
vài năm. Ngươi có thấy sư phụ bất công không? Để ngươi ở lại Thiên Khải
Thành một mình nhưng lại dẫn Đông Quân đi.” Nam Cung Xuân Thủy mỉm
cười nói.
Tư Không Trường Phong lắc đầu: “Sư phụ thu xếp như vậy, tự có đạo lý...
Huống chi, cho dù ở cùng sư phụ, sư phụ...”
Nam Cung Xuân Thủy nhướn mày.
“Cũng không dạy chúng ta.” Tư Không Trường Phong nói.
Nam Cung Xuân Thủy phất tay áo, Bất Ngôn kiếm lại về vỏ, gật nhẹ đầu:
“Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Tế tửu học đường hiện tại, Trần Nho âm thầm liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997539/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.