Trong số những người ở đây, kinh ngạc nhất chính là Trần Nho. Mấy canh
giờ trước hắn mới gặp Lý Trường Sinh, trò chuyện với nhau đã lâu, người
này cả nói năng cử chỉ đều hệt như Lý Trường Sinh trong trí nhớ của hắn, lại
thêm hắn đi cùng Bách Lý Đông Quân và Tư Không Trường Phong, cho nên
hắn chưa từng nghi ngờ.
Nhưng bây giờ, người trẻ tuổi trước mặt là ai? Trần Nho nhìn Tư Không Trường Phong, Tư Không Trường Phong gãi đầu
một cái, không biết trả lời thế nào, chỉ nói: “Người một nhà.”
“Được.” Trần Nho gật nhẹ đầu. Có điều, tuy là người một nhà nhưng không
phải bản thân Lý Trường Sinh, cuối cùng vẫn thiếu chút lực lượng, cho dù
Nam Cung Xuân Thủy nhẹ nhàng giậm chân một cái đã thể hiện khí phách
của tông sư Thiên Cảnh.
Còn trẻ như vậy đã là tông sư Thiên Cảnh.
Sắc mặt Trọc Thanh toát lên vẻ kinh ngạc, nhưng chỉ trong chốc lát, hắn
cười nói: “Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy?”
Nam Cung Xuân Thủy duỗi lưng một cái: “Không hổ là đại tổng quản Trọc
Thanh, xem ra tu vi Thiên Cảnh của ta không lọt vào mắt xanh nhà ngươi?”
“Dưới nửa bước Thần Du, trong sáu chưởng là chết.” Trọc Thanh giơ
chưởng, giọng điệu bình tĩnh.
Trong lòng Trần Nho hơi động.
Trong Tiêu Dao Thiên Cảnh, tu vi cũng phân chia cao thấp. Cao nhất là nửa
bước Thần Du, nhưng ngoài Thần Du Huyền Cảnh hầu như chưa ai đạt tới,
ngay cả nửa bước Thần Du cũng hiếm khi xuất hiện. Trần Nho thân là viện
giám của Sơn Tiền thư viện, tu vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997538/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.