“Thiên Khải Thành, ta về đây!” Một tiếng hô lớn vang lên trên Thiên Khải
Thành.
Đồng thời Bách Lý Đông Quân mặc áo xanh cưỡi con ngựa đỏ rực như lửa
đang thúc ngựa phóng nhanh trên đường. Tư Không Trường Phong điềm
nhiên đi đằng sau, không đuổi theo, chỉ mỉm cười rồi quay đầu nhìn về phía
tây.
“Ai dám phi ngựa trên đường trong Thiên Khải Thành!” Giáo úy tuần tra
gầm lên một tiếng, cầm kiếm ngăn cản.
Là một gương mặt quen thuộc, vì đây không phải lần đầu tiên y phi ngựa
giơ roi trong Thiên Khải Thành. Cũng vì lần trước người trẻ tuổi này phi
ngựa trong thành, chính Lý tiên sinh của học đường đã cầm roi cho y.
Bách Lý Đông Quân nhớ lại lần đầu mình phi ngựa trong Thiên Khải Thành,
đã bị Lý tiên sinh cản lại. Nhưng bây giờ Thiên Khải Thành không có Lý tiên
sinh, còn ai ngăn được ta? “Ai cản được ta!” Bách Lý Đông Quân vung roi ngựa, nhìn thẳng về phía học
đường, không nhịn được hô to suy nghĩ trong lòng.
Mãi tới khi một bóng trắng hạ xuống, trực tiếp kéo Bách Lý Đông Quân từ
trên ngựa xuống. Bóng trắng đó tiện tay ném Bách Lý Đông Quân xuống
đất, sau đó hô to một tiếng. Con ngựa đỏ rực như lửa vốn đang phát cuồng
lập tức yên tĩnh trở lại, chạy mấy bước rồi quay đầu về, thậm chí còn nhẩy
cẫng lên, hí một tiếng.
“Tuy là ngựa nhưng có lương tâm hơn tên súc sinh dưới đất nhiều.” Người
áo trắng giơ tay vuốt ve đầu ngựa.
Bách Lý Đông Quân từ dưới đất đứng dậy, nhìn người áo trắng một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997474/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.