Thiên Khải Thành.
Cảnh Ngọc Vương phủ.
Tuy còn cách thời gian thành hôn tới nửa tháng, nhưng trong vương phủ đã
tràn ngập không khí tiệc cưới, tuy chỉ là trắc phi, đáng lẽ không tổ chức tiệc
cưới long trọng như vậy, nhưng nghe nói Cảnh Ngọc vương phủ rất cưng
chiều vị trắc phi còn chưa qua cửa này, đến mức đã đưa cô vào phủ từ lâu.
Trong một sân sau tĩnh lặng của vương phủ, Cảnh Ngọc vương phi còn
chưa qua cửa đang ngồi trên bàn đá, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn bầu trời. Cô
như đang hỏi người khác, lại như đang lẩm bẩm: “Chàng có đến không?”
Trong sân ngoài cô ra chỉ có thiếu niên cầm kiếm trúc Lạc Thanh Dương,
Lạc Thanh Dương nghe câu hỏi của cô nhưng không trả lời.
Không ai biết hắn có tới không.
Nhưng Lạc Thanh Dương biết, cho dù hắn tới, kết cục đã định từ lâu.
“Ta hy vọng chàng tới, lại hy vọng chàng không tới.” Tuy không ai trả lời cô,
nhưng Cảnh Ngọc vương phi đã tự đáp lời. “Chàng tới chứng tỏ ta không bị
phụ lòng, nhưng chàng tới, ta sợ hy vọng cuối cùng cũng mất đi. Sư huynh,
có phải ta ích kỷ lắm không.”
Lạc Thanh Dương xiết chặt thanh kiếm trúc, gần như bóp nát cả chuôi kiếm.
“Nếu như năm đó che mặt thì hay, không bị chàng nhìn thấy.” Cảnh Ngọc
vương phi thở dài.
Lạc Thanh Dương khẽ lắc đầu, chỉ che mặt thôi đâu có đủ, riêng đôi mắt đó
đã đủ khiến chúng sinh điên đảo rồi.
Hoàng cung.
Ngự Thư phòng.
Thái An Đế và đại tổng quản Trọc Thanh công công ngồi đối diện nhau,
đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997472/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.