Đường môn.
Thời gian như ngừng lại.
Chỉ vì vị Nam Cung Xuân Thủy đã vào Thần Du Huyền Cảnh kia vung tay áo,
mười bảy mũi châm kia dừng lại giữa không trung, không thể tiến thêm về
phía trước, cũng không hề rơi xuống.
Bạo Vũ Lê Hoa Trâm, phá môn của tất cả võ công trong thiên hạ.
Nhưng giờ phút này lại không thể tiến thêm một tấc.
Đây chính là Thần Du Huyền Cảnh.
Ôn Hồ Tửu và Đường Linh Hoàng thầm thở dài một tiếng, đây mới đúng là
tài nghệ không bằng người, e là cả Lý tiên sinh của học đường tới đây cũng
chưa chắc đã đối phó được người này.
“Bỏ cuộc rồi à?” Đường Lão Thái Gia hừ lạnh một tiếng, đột nhiên tung
người nhảy lên, xuyên qua hai người, lao thẳng về phía Nam Cung Xuân
Thủy.
Nam Cung Xuân Thủy mỉm cười, đột nhiên nói: “Chỉ đến đây thôi. Ta có
nhiều đồ đệ như vậy nhưng hai thằng nhóc nhà ngươi là may mắn nhất.
Đứng ngoài quan sát trận quyết đấu này còn hơn luyện võ mười năm.”
Nam Cung Xuân Thủy đột nhiên kéo tay áo, hai mươi bảy mũi châm bạc lập
tức bay tới, găm cả vào người hắn. Khóe miệng nhướn lên, như đang cảm
thấy đau đớn.
Còn Đường lão thái gia đã lao tới trước mặt hắn, giơ tay đặt lên đỉnh đầu
hắn.
“Đủ độc rồi chứ?” Nam Cung Xuân Thủy đột nhiên nói.
Đường lão thái gia gật nhẹ đầu: “Trong thiên hạ chắc không có thứ gì độc
hơn rồi. Hai mươi bảy mũi Bạo Vũ Lê Hoa Châm mang theo Tam Tự Kinh
của Ôn gia sẽ đi tán loạn trong kinh mạch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997458/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.