Ngũ Độc Môn, môn phái toàn nữ, đẹp hơn tiên trên trời, độc hơn rắn rết.
Bọn họ giỏi nhất là thuật hợp hoan, nghe đồn có độc thuật tà môn thải
dương bổ âm, chuyên chọn các thiếu niên thư sinh tuấn tú nho nhã, trong
lúc đối phương dục tiên dục tử lại lấy máu ở mi tâm, đem đi luyện độc, độc
này là Tình Nhân Cổ.
Dùng một giọt máu nuôi một cổ, tà tới cực điểm, cũng độc tới cực điểm.
Cũng may con ngươi dưới mặt nạ đồng xanh vô thần, đã mất đi thần trí,
nếu không một nữ tử vóc dáng thướt tha, mặt mày xinh xắn quyến rũ đi tới
trước mặt, e là chưa động thủ đã dính độc mỹ nhân rồi.
“Dáng người thật tốt.” Ôn Hồ Tửu liếm môi một cái.
“Tươi mới quyến rũ.” Ôn Bộ Bình chất phác lại kẻ xướng người họa với Ôn
Hồ Tửu.
Bách Lý Đông Quân tự cho mình là quân tử khiêm tốn trong chuyện nam
nữ, nhưng không biết vì sao khi thấy nữ tử kia trong bụng mình cũng thấy
ngứa ngáy, một luồng khí nóng khó tả nổi lên trong bụng...
“Đừng lo, cô nàng này luyện mị thuật, không phải do định lực của ngươi
kém. Chắc bây giờ ở đây cũng có không ít người chỉ hận không thể lao lên
trên đài. Nhưng cứ xem đi, tuyệt đối đừng ra tay, đừng chạm vào cô ta,
không thì có chết thế nào cũng không biết được đâu.” Ôn Hồ Tửu ngửa đầu
uống một ngụm rượu, đè nén rung động trong lòng.
Ôn Bộ Bình cười ha hả: “Cậu ngươi nghiên cứu rất sâu về nữ tử Ngũ Độc
Môn đấy.”
“Lắm miệng.” Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997453/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.