Thiên Khải Thành.
Thu Lư.
Bảng hiệu của Thu Lư không lớn, nhưng vẻ ngoài lại rất thanh tú. Tư Không
Trường Phong gõ nhẹ lên cửa, nửa ngày sau mới thấy một người trung niên
râu dài dáng dấp như chưởng quầy tới mở cửa. Hắn nhìn Tư Không Trường
Phong, nhíu mày: “Xin hỏi ngươi tìm ai?”
Thanh Châu Mộc gia, phú gia số một thiên hạ, còn tòa Thu Lư này là một
trong số những dược phòng quý giá nhất của Thanh Châu Mộc gia, đương
nhiên không phải ai cũng có thể đi vào.
“Tư Không Trường Phong, tới từ Dược Vương Cốc.” Tư Không Trường
Phong điềm nhiên nói.
Chưởng quầy của dược phòng nhìn Tư Không Trường Phong một cái, vui vẻ
nói: “Hóa ra là người mà Tân tiên sinh phái tới, mời vào.”
Tư Không Trường Phong vừa bước vào Thu Lư đã ngửi thấy một mùi thơm
đặc trưng của thảo dược. Mùi thơm này rất quen thuộc với hắn, lúc ở Dược
Vương Cốc thì ngày nào cũng ngửi thấy, ngay cả lúc ngủ cũng là ngủ say
trong hương thảo dược này. Hiện giờ hắn rời xa mùi thơm này đã một thời
gian, cũng thấy hơi nhớ, không biết vị Dược Vương ngày thì hái thuốc, đêm
thì mài thuốc, bây giờ đã tìm được truyền nhân mới thay thế mình chưa.
“Chẳng hay lần này Tư Không tiểu huynh đệ tới lấy những vị dược liệu
nào?” Chưởng quầy dược phòng cười hỏi.
Cần những vị dược liệu nào, đương nhiên người của Thanh Châu Mộc gia
đã báo trước cho Thu Lư, chưởng quầy dược phòng làm vậy đơn giản là
muốn xác minh thân phận của mình. Tư Không Trường Phong cũng không
ngại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997435/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.