Lý tiên sinh của học đường và Diệp Đỉnh Chi công khai rời khỏi Thiên Khải
Thành.
Tin tức này nhanh chóng được đưa tới các phủ đệ lớn.
Đúng như dự kiến, các phủ đệ lớn đều giữ im lặng tuyệt đối.
Đại Lý Tự vẫn lùng bắt như thường lệ, Kinh Triệu Doãn Phủ cũng không phái
người tới hỏi học đường, chỉ có Thanh Vương điện hạ trẻ tuổi dường như
đã nổi giận lôi đình trong vương phủ của mình.
Trong Cảnh Ngọc vương phủ.
Tiêu Nhược Phong đang uống trà với huynh trưởng của mình ở trong phủ.
Cảnh Ngọc Vương thổi nước trà, chậm rãi nói: “Nghe nói Lý tiên sinh dẫn
Diệp Đỉnh Chi kia rời khỏi?”
“Đúng vậy.” Tiêu Nhược Phong gật đầu.
“Diệp tướng quân là người tốt.” Đây là câu nói cực kỳ đại nghịch bất đại,
nếu đồn ra ngoài có chém đầu cũng không hết tội, nhưng Cảnh Ngọc
Vương lại tùy ý nói ra.
“Đúng vậy.” Tiêu Nhược Phong đáp càng tùy ý: “Diệp Đỉnh Chi cũng là đứa
trẻ ngoan. Có phong thái của phụ thân hắn.”
“Cho nên đệ nói, lần này tiên sinh ra tay...” Cảnh Ngọc Vương không nói
thêm, nhấp một ngụm trà.
Tiêu Nhược Phong biết suy nghĩ trong lòng hắn, cười nói: “Hoàng huynh
không cần nghĩ nhiều, tiên sinh cũng không muốn cuốn vào tranh đấu
trong triều đình đâu.”
Cảnh Ngọc Vương buông chén trà xuống, không tiếp tục đề tài này, mỉm
cười: “Ngày nào đệ cũng ở học đường, lúc nào mới định dọn vào phủ đệ
của mình?’
Đương kim bệ hạ trong ba năm phong bốn tiểu vương gia, người đầu tiên
được phong không phải Thanh Vương có mẫu thân tôn quý, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997404/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.