Cảnh Ngọc vương phủ.
Diệp Đỉnh Chi cảm nhận luồng kiếm ý quen thuộc kia, trầm giọng nói: “Là
sư phụ tới.”
Lạc Thanh Dương nhảy lên mái hiên, nhìn trận chiến tuyệt thế trong khoảnh
khắc ở phía xa, lạnh nhạt nói: “Đều là kiếm khách tuyệt thế.”
Vương Nhất Hành khoanh tay, nhìn Diệp Đỉnh Chi nói đầy ẩn ý: “Ngươi biết
Bất Động Minh Vương Công, ta đoán sư phụ ngươi là cao thủ đệ nhất Nam
Quyết - Vũ Sinh Ma.”
Diệp Đỉnh Chi không phủ nhận, gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ngươi đúng là thú vị, đi ngàn dặm xa xôi tới bái tử địch của sư phụ làm sư
phụ. Có đồ đệ như ngươi, khéo Vũ Sinh Ma tức chết mất.” Vương Nhất
Hành trêu chọc.
“Lần này ta tới bái sư Lý Trường Sinh chỉ là ngụy trạng, tuy ta cũng rất tò
mò, người mà sư phụ không cách nào vượt qua được là như thế nào.
Nhưng ta sẽ không thật sự bái hắn làm sư phụ, ta tới Thiên Khải có mục
đích khác.” Diệp Đỉnh Chi thành khẩn đáp.
“Chúng ta biết rồi.” Vương Nhất Hành thở dài.
Diệp Đỉnh Chi cả kinh: “Làm sao ngươi biết được?”
“Không chỉ mình ta, tất cả mọi người trong Thiên Khải Thành đều biết.”
Vương Nhất Hành lấy từ trong lòng ra một tờ giấy, mở rộng ra. Hình vẽ
Diệp Đỉnh Chi ngay trên đó, chính là lệnh truy nã được dán trong thành
nhiều ngày nay.
Diệp Đỉnh Chi nhận lấy lệnh truy nã, cười khổ một tiếng: “Chỉ ngủ một giấc
thôi, sao lúc dậy Thiên Khải Thành đã thay hình đổi dạng thế này.”
“Này, trên đó nói có đúng không?” Vương Nhất Hành dùng khuỷu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997396/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.