Môn phái trong giang hồ là chú trọng bối phận nhất. Phụ thân không có
mặt thì lời của sư phụ như cha, còn sư huynh sư tỷ, đúng là phải đối đãi
theo lễ nghi với huynh trưởng. Nhưng Bách Lý Đông Quân đã quen biết Lôi
Mộng Sát một thời gian, hai bên đã hiểu rõ tính cách của nhau, Bách Lý
Đông Quân không cách nào đối xử cung kính với vị nhị sư huynh hay lảm
nhảm này...
Lôi Mộng Sát cũng chẳng để tâm, chỉ giơ ngón tay gõ lên đầu y một cái:
“Sau này không gọi nhị sư huynh cũng không sao, hôm nay thì phải gọi
một tiếng.”
Bách Lý Đông Quân trừng mắt với hắn một cái, không tình nguyện gọi: “Nhị
sư huynh.”
“Sư đệ ngoan, sư phụ đang ở đằng trước, ngươi tới gặp người đi.” Lôi
Mộng Sát lùi sang một bên.
“Hả?” Bách Lý Đông Quân đột nhiên thấy nghi hoặc: “Vậy đại sư huynh
đâu?”
“Không có đại sư huynh.” Lôi Mộng Sát cười nói: “Dù sao ta chưa từng gặp
đại sư huynh, bọn họ cũng chưa từng gặp. Nhưng ta vừa nhập môn đã là
nhị đệ tử, sư phụ cũng không nói nguyên nhân.”
“Đúng là kỳ quái.” Bách Lý Đông Quân bất đắc dĩ nói.
“Sư phụ nói, người càng kỳ quái thì càng có thể trở thành thiên tài tuyệt
thế. Thế nên ta kỳ quái, mấy người bọn Liễu Nguyệt cũng kỳ quái, bản thân
sư phụ cũng rất kỳ quái. Ngươi... cũng rất kỳ quái.” Lôi Mộng Sát chậm rãi
nói.
“Ta có chỗ nào kỳ quái?” Bách Lý Đông Quân hỏi ngược lại.
‘Ha ha ha, nếu ngươi hỏi ngươi có gì kỳ quái, thế thì nhiều đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997392/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.