Sau khi Đoàn Bạch Y ra khỏi Thiên Kim Thai, Thiên Kim Thai vốn yên tĩnh lại
náo nhiệt trở lại. Trợ thủ của Bách Lý Đông Quân cũng giúp y mang cái bọc
đến. Bách Lý Đông Quân mở bọc, lấy từ trong ra một túi gạo nếp, một túi
gấm nhỏ, một cái chăn bông và một thứ như cái bình.
“Sao thế, định ngủ một giấc à?” Diệp Đỉnh Chi chọc ghẹo.
Bách Lý Đông Quân trừng mắt với hắn: “Ngươi định làm gì?”
Diệp Đỉnh Chi nhướn mày, im lặng ra vẻ huyền bí, nhưng một thí sinh khác
bên cạnh nhìn ra phía cửa, kinh ngạc kêu lên: “Ơ... đây là cái gì?”
Chỉ thấy một gã cao to đầy cơ bắp cõng một con trâu đi từ ngoài cửa vào.
Mỗi bước đi của hắn khiến toàn bộ Thiên Kim Thai đều rung chuyển. Hắn đi
tới trước mặt Diệp Đỉnh Chi, vứt con trâu đó xuống đất, khiến Đồ Đại Gia
trên bục cao cũng rung cả thịt mỡ. Gã cao to kia thở hổn hển nhìn Diệp
Đỉnh Chi: “Vừa mới giết, còn mới.”
Diệp Đỉnh Chi nhìn máu chảy đầy đất, mỉm cười: “Ta nhìn thấy rồi.”
“Giám khảo, nộp bài!” Lại có một giọng nam vang lên, người nọ như sợ
giám khảo không nghe được, còn đạp một chân lên bàn.
“Là ai? Thi cái gì?” Thư đồng Linh Tố ngáp một cái: “Có chắc là chuẩn bị
xong rồi không?”
“Lãng khách giang hồ, không môn không phái, họ Yến tên Phi Phi.” Người
nọ thân thể cao gầy, mặc một cái áo khoác không hợp với người, nhìn qua
thì cả ống tay áo lẫn ống quần đều trống rỗng.” Còn thi cái gì, ngươi lại đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997354/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.