Bách Lý Đông Quân quát lớn một tiếng, khiến toàn bộ Thiên Kim Thai đều
yên tĩnh. Ánh mắt mọi người rất nhất trí quét sang phía này, không ít người
để lộ vẻ trêu tức.
“Một kẻ không đỡ được cái màn thầu mà học sinh ngoại viện ném tới, tỷ lệ
thắng tiền không phải một ngàn thì là bao nhiêu?” Cách đó không xa, một
thí sinh mặc áo trắng cười nói.
“Xem ra tiếng tăm lừng lẫy của ngươi... không như trong tưởng tượng của
ta.” Diệp Đỉnh Chi vỗ vai y, về chỗ ngồi của mình.
“Tỷ lệ thắng tiền của Thiên Kim Thai được quyết định theo số lượng người
mua, kính xin Liễu Nguyệt công tử bảo tiểu tiên sinh đừng để ý.” Đồ Đại Gia
cười ha hả nói.
Đứa bé kia trừng mắt: “Tiểu tiên sinh mà có thời gian để ý tới việc nhỏ như
vậy à?”
“Bắt đầu đi.” Liễu Nguyệt công tử điềm nhiên nói.
Đứa bé gật đầu, đi lên phía trước ba bước: “Kỳ thi của học đường, bắt đầu!”
“Đề mục của kỳ thi là!’ Đứa bé vung tay, hai bên của Thiên Kim Thai có một
cuộn giấy dài trải xuống, bên trên viết mấy chữ lớn: phía ngoài văn võ.
“Cái gọi là phía ngoài văn võ, tức là bên ngoài văn võ, thể hiện sở trường
đặc biệt của bản thân, đủ để khiến người khác trầm trồ. Thời gian là mười
canh giờ. Trong mười canh giờ này, nếu cảm thấy bản thân có thể nộp bài
thi thì giơ tay lên báo hiệu cho chúng ta ngươi muốn thể hiện thứ gì. Chúng
ta sẽ chia giám khảo tương ứng tới kiểm tra. Nếu thông qua kiểm tra, có
thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997353/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.