Đám người Bách Lý Thành Phong dẫn sứ giả của học đường về phủ Trấn Tây
Hầu, hơn nữa còn phái người tới quân doanh báo tin. Trong quân doanh,
Bách Lý Lạc Trần nghe được tin này cũng không kinh ngạc, chỉ điềm nhiên
đáp một câu rồi tiếp tục tuần tra: “Truyền lời, mọi chuyện do Bách Lý Thành
Phong phụ trách.”
“Nhận lệnh!”
Bách Lý Thành Phong và sứ giả học đường tới phủ Trấn Tây Hầu, nghỉ ngơi
trong sảnh chính. Bách Lý Thành Phong nói: “Tới hơi đột ngột, phòng khách
còn đang sửa soạn, xin các vị chờ một lát.”
Tiểu tiên sinh cúi đầu nói: “Không vội.”
Các sứ giả học đường vào trong sảnh, đa số mọi người đều tháo nón che
xuống, chỉ có hai người đi phía trước bao gồm cả tiểu tiên sinh là không
tháo nón che của mình.
“Nghe nói, thế nhân có rất ít người được thấy diện mạo của tiểu tiên sinh.”
Bách Lý Thành Phong nhấp một ngụm trà.
Tiểu tiên sinh cũng cười khẽ một tiếng: “Thế nhân luôn nói đệ tử học đường
chúng ta ra vẻ, quá đề cao bản thân. Thật ra ta chỉ không thích ăn uống
chung với người khác, đội cái nón che này, thậm chí còn không cần nghĩ
mấy lời cự tuyệt.”
“Vậy vị này là?” Bách Lý Thành Phong nhìn một người khác ở bên cạnh.
Người nọ trả lời: “Ta cũng là đệ tử dưới trướng Lý tiên sinh, nhưng lại không
phải sứ giả đợt này. Thật ra ta tới chỉ là để tìm một vị bằng hữu ôn chuyện,
thế tử cứ coi như ta tiện đường tới chơi, hoặc trực tiếp coi như không thấy
cũng không thành vấn đề.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997329/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.