🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy rằng Thiệu gia mấy đời đều kinh doanh theo mảng truyền thông, Thiệu Hằng học đại học cũng là chuyên ngành về truyền thông nhưng Thiệu Hoa từ nhỏ lại thích thú với việc thu thập các loại đá, đại học đương nhiên anh chọn chính là địa chất. Thiệu đại thiếu gia lúc bấy giờ là học theo hứng thú của bản thân chứ đâu có nghĩ đến tương lai sẽ lấy nó làm nghề kiếm ra tiền.Bố anh cưng chiều anh vô cùng, lại thường khen Thiệu Hoa thật sự rất thông minh, không cần học cũng có thể tiếp nhận Quang Hối. Nhưng cái này tựa hồ cũng là mệnh, hiện tại anh học chuyên ngành cũng hơn một năm rồi, cư nhiên thành ra là cái căn bản để anh bắt đầu lập nghiệp.

Vì cái gì mà Thiệu Hoa phải ngồi xe lửa đến phương Bắc? Bởi vì anh phải xây một công xưởng silic ở đâu đó. Silic là cái gì? Chính là một trong những nguyên tố hóa học dồi dào nhất của trái đất, ngoại trừ oxy, nó được xếp thứ nhất. Trên trái đất khắp nơi đều có, đào lên ba thước là đã tìm được silic. Quan trọng là…,chi phí cho những sản phẩm sơ cấp của silic rất thấp, chỉ cần có tiền, không học quá tiểu học là mọi người đã có thể khởi nghiệp từ nó, Thiệu Hoa học một năm rưỡu đại học, bằng cấp quả thực quá lãng phí! Đầu tư một trăm vạn, xây dựng cái bếp lò, không lo không có nguồn tiêu thụ, nếu như nhanh chóng thì ba tháng có thể thu hồi được vốn.

Thiệu Hoa biết, phương bắc của Trung Quốc quặng silic rất nhiều, hàm lượng cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492074/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiệu Hoa
Chương 29: Hai năm đó, Thiệu Hoa đi phương Bắc (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.