" Cầu bệ hạ! Nô tỳ muốn đi cứu điện hạ hồi cung! Mong bệ hạ ân chuẩn! " – Huyễn Thiên điện nội, Hồng Tụ cùng Oánh Nhiên quỳ trên mặt đất, lo lắng khẩn cầu nam nhân cao cao tại thượng kia.
" Trẫm đã nói không cần. " – Kỳ Hủ Thiên nét mặt tối sầm, phất ống tay áo, đưa tay ngăn cản, – " Các ngươi lui xuống đi, việc này không cần nhắc lại. "
Hồng Tụ vẻ mặt lo lắng cùng kiềm nén giận dữ, – " Vì sao? Bệ hạ vì sao mặc cho điện hạ rơi vào tay người khác cũng không quan tâm, nô tỳ biết đối phương vì muốn một món đồ, bệ hạ dù không muốn cho, cũng có thể sai Ảnh Vệ đi cứu a! "
" Còn có Quang Nhận, chúng ta cũng nguyện ý đi nghênh đón điện hạ trở về! " – Oánh Nhiên cũng quỳ trên mặt đất, biểu tình tuy rằng trầm tĩnh nhưng lời nói kiên quyết, cho thấy trong lòng nàng có quyết tâm lớn cỡ nào.
Kỳ Hủ Thiên cảm thấy thú vị, khẽ cười nói, – " Xem ra các ngươi thực sự đối y hết sức trung thành a, trẫm quả nhiên không chọn sai người. "
" Bệ hạ muốn ta hảo hảo đối đãi chủ tử, mà nay, Oánh Nhiên cùng Hồng Tụ đều đã đem điện hạ coi như chủ tử chân chính, điện hạ niên kỷ tuy nhỏ, đãi nhân hiền lành, nhưng nô tỳ biết, điện hạ không phải người thường, sau này tất sẽ bị cuốn vào một số rắc rối, cho dù điện hạ không muốn, cũng sẽ có người đố kị gây bất lợi cho y, chúng ta đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/77349/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.