Thiên hạ phân tranh đã bắt đầu, dân chúng chạy trốn khói lửa chiến tranh, lòng người hoang mang, khắp nơi hoảng loạn. Lúc này trong hoàng cung An Dương lại là một mảnh yên lặng, thậm chí sự yên lặng này còn có phần kì dị. Người trong cung cũng tự nhận thấy tình hình căng thẳng hiện nay, nghe Thương Hách đế thiện chiến tự mình lãnh binh tấn công kinh thành trong lòng đều tràn ngập cảm giác bất an. Hơn nữa còn có các đại thần không ngừng tự sát trong nhà, để lại di thư viết rằng An Dương bị Thương Hách tiêu diệt mà bọn họ không thể làm gì được, hổ thẹn với hoàng thượng, với dân chúng, chỉ có dùng cái chết để tạ tội.
Nhưng nếu chỉ là các vị cựu thần trung tâm vì nước thì cũng được nhưng liên tiếp tử vong còn có không ít kẻ mà ai cũng biết rõ là hạng người sợ chết chỉ biết lợi ích trong mắt, người như vậy mà cũng sẽ vì nước tự sát không ai không cảm thấy kì quái.
Nghe nói đã có tướng lĩnh tấn công vào Thương Hách nhưng xa như vậy không nói, không có ai tận mắt chứng kiến sự việc, chỉ thấy bày ra trước mắt là cảnh Thương Hách đế một mạch đem tướng lĩnh An Dương giết sạch, từng tòa thành của An Dương lần lượt mất đi từng cái một. Nay thấy quân đội Thương Hách hướng về phía kinh thành lại thêm truyền ra tin tức các đại thần trong triều liên tiếp tự sát, dân chúng An Dương ban đầu còn hi vọng nay đã tiêu tan, trong lòng từ bất an chuyển thành sợ hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394208/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.