Kì Minh Nguyệt nghe tin Liên Đồng phản chiến vẫn không thấy có gì ngoài ý muốn, lại nghe nhắc đến người trong lòng đang thương nhớ đã hạ chiếu chỉ, cười khẽ: "Minh Nguyệt đang ở An Dương chắc hẳn phải làm con tin, phụ hoàng không quan tâm đến an nguy của ta khiến ta trở thành vật vô dụng, không biết sau này sẽ ra sao, Minh Nguyệt cũng thật lo lắng".
"Lão phu suy nghĩ, có nên lấy điện hạ..."
"Không được!" Không đợi Duệ U nói xong, Liên Mộ Hi trước sau không nói một lời bỗng đứng bật dậy, "Ai cũng không được động đến y, thiên hạ có thể giao cho ngươi nhưng Minh Nguyệt là của ta, ngươi đã từng đồng ý rồi! Không thể tổn thương y mảy may!". Minh Nguyệt là khóa trong tâm hắn, thật vất vả mới đưa y đến bên cạnh mình, hắn làm sao có thể để cho người khác tổn thương y, "Ngươi muốn ta làm cái gì ta cũng đã làm rồi, diệt Thương Hách thống nhất thiên hạ, ta ngoài sáng ngươi trong tối, ta đều đáp ứng. Ngươi biết rõ ta vất vả như thế nào mới mang Minh Nguyệt về được, bao nhiêu năm qua đều là ngươi mang tin tức và tranh vẽ giao cho Mộ Hi, Mộ Hi thích Minh Nguyệt ngươi đã biết từ lâu, cho tới bây giờ cũng không phản đối, vì sao lúc này lại muốn ra tay với Minh Nguyệt?"
"Làm gì phải kích động như thế, nếu bệ hạ không muốn, lão phu không động đến y cũng được. Chiếu theo thế cục hiện tại mặc dù không có Minh Nguyệt điện hạ trong tay, Thương Hách cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394206/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.