Ngưng Lộ bày ra vẻ mặt khó chịu mà trừng mắt nhìn hai vị hoàng đệ, thật sự rất bất mãn đối với lời nói của bọn họ.
“Ta không có, cũng không nói xấu gì nhị hoàng huynh, chỉ là…” Kỳ Nghiêu Vũ ôm lỗ tai rồi cau mày, do dự cả buổi mới thấp giọng nói một câu, “Chẳng lẽ hoàng tỷ không phát hiện hay sao? Nhị hoàng huynh đối với chúng ta có một chút xa cách, hắn chỉ thân cận nhất với phụ hoàng mà thôi.”
Khi còn nhỏ thì khát vọng được phụ hoàng yêu thương, rồi sau đó có một chút ghen tị đối với vị hoàng huynh được sủng ái kia, chỉ khi chân thật nhìn thấy vị nhị hoàng huynh này thì sự ghen tị bỗng nhiên biến mất, nhị hoàng huynh chói mắt như vậy, đến nay hắn vẫn chưa bao giờ quên bộ dáng mỉm cười của nhị hoàng huynh đối với bọn họ.
“Nhị hoàng huynh lúc nào cũng ở bên cạnh phụ hoàng thì đương nhiên thân cận với phụ hoàng nhất, chẳng lẽ lại thân cận với ngươi nhất hay sao? Chờ thêm vài năm nữa, nhị hoàng huynh có thái tử phi và nhi tử của mình thì đó sẽ là người thân cận nhất đối với hắn, làm sao đến phiên ngươi.” Vẻ mặt nghiêm túc của Ngưng Lộ bày ra tư thế của một vị hoàng tỷ, nhưng càng nói thì đôi mày liễu càng cau chặt, nàng thật sự tưởng tượng không ra trên đời này còn có ai có thể xứng làm thái tử phi, một khi nhị hoàng huynh thành hôn thì giống như bị người khác đoạt mất, trong đầu nhất thời có cảm giác khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394150/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.