Tâm cùng linh hồn! Lời của nàng khiến trong lòng y chấn động mạnh. Kỳ Minh Nguyệt biết linh hồn của y không phải được sinh ra ở thế giới này, mà là đến từ một thế giới khác. Sau một chốc tim đập mạnh và loạn nhịp, y bình tĩnh hỏi: − " Không biết thiên nhân theo lời của Dao, cùng người thường có chỗ nào khác biệt? "
" Tâm phách(*) của thiên nhân hòa hợp với tự nhiên, dễ khiến người khác cảm thấy thân thiết, cảm nhận của họ cũng mẫn tuệ sâu sắc hơn so với người thường, nhất là lúc đối mặt với nguy hiểm, thì họ sẽ cảm nhận được nhanh hơn so với người khác, phách lực của người đó phù hợp với thiên âm tâm pháp, trời sinh liền có khí cốt tập luyện thiên âm, cho dù không dùng cầm khí, cũng có khả năng mê hoặc người! " − Tập luyện thiên âm vốn là có thể thanh tâm trữ thần, không dễ bị lay động bởi ngoại cảnh, nhưng nàng lại cảm thấy muốn gần gũi với y, không hổ là tư chất thiên nhân.
Kỳ Minh Nguyệt mặc dù cảm thấy linh giác của mình so với người khác mẫn tuệ hơn, sâu sắc hơn, nhưng y lại tưởng rằng nguyên nhân là bởi mình đã trải qua vô số thời khắc sinh tử mà có được, mà chưa bao giờ nghĩ tới là vì mình cùng người thường khác biệt! Âm thầm hồi tưởng lại, y nhận ra rằng, quả thật có nhiều lần nhờ linh tính nhạy cảm mà tính mạng của y mới được cứu...
" Nếu ngày ấy không phải cảm nhận được Dao không có dụng ý xấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2393946/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.