" Dao... được phụ hoàng cứu vào ngày đó thì liền đã yêu hắn rồi sao. " – Cho nên mới cam tâm ở lại trong cung, chỉ mong được chút ôn nhu coi như an ủi cũng đã mãn nguyện. 
Tương Dao thu hồi ánh mắt, nhìn gương mặt bình tĩnh của thiếu niên cùng thần sắc thâm trầm không hợp với lứa tuổi đang hướng ánh nhìn chăm chú quen thuộc vào nàng, chân tình ẩn sâu trong đôi mắt, khiến nàng bất giác cười khổ một tiếng. Phụ tử hai người bọn họ đúng là lưỡng tình tương duyệt, trách không được ngày ấy bệ hạ lại tức giận như vậy. 
" Thì ra bệ hạ đã đem những việc liên quan đến Tương Dao nói hết với ngươi. " – Điều này đã chứng minh, trong lòng người đó, Minh Nguyệt – hài tử này là sự tồn tại đặc biệt duy nhất, mặc dù là thân tử, hắn cũng không hề lưu tâm nếu đối tượng là hài tử này. 
" Minh Nguyệt có phải cảm thấy Tương Dao là một con người dơ bẩn? Thân thể này sớm đã tàn tạ mà còn mặt dày dâng hiến chính thân mình, cuối cùng còn theo vào hoàng cung. " 
Như đang nói về chuyện của người khác, trong mắt nàng không có bất cứ bi thương thống khổ nào, chỉ là có chút ý cười tự giễu. Trong lời nói giống như không có chuyện gì có thể làm cho nàng để tâm, tùy ý thản nhiên như thế. 
Kỳ Minh Nguyệt nhìn nàng, lắc đầu: 
" Minh Nguyệt chỉ cảm thấy thích nữ tử giống như Dao, chỉ sợ trên đời chỉ có một người như ngươi, thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2393944/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.