Hai người quy củ hành lễ lui ra ngoài, Khương Thanh còn có việc ở thái y viện cúi chào Yến Nguyệt quay người rời đi, trong lòng nàng quặn thắt thành từng cơn một ý nghĩ luôn hiện lên trong đầu nàng đừng để huynh ấy đi nhỡ sau này không có duyên gặp lại thì sao, Khương Thanh bước xuống bậc thang của đại sảnh
Nàng trên một bậc hắn dưới ba bậc, nàng nhanh nắm lấy tay áo của Khương Thanh níu giữ lại mong ngài đừng đi
“Khương đại nhân!”
(“Yến Nguyệt à chắc cô nhớ ngài ấy lắm nhỉ?! cũng đã trải qua một kiếp một vòng luân hồi dương sinh nhớ cố hương chắc khiến cô canh cánh trong lòng lắm nhưng cô yên tâm nếu cô còn có hiện thân mà cố giữ lấy ngài ấy như vậy thì tôi sẽ giúp cô được toại nguyện”)
Tiếng gọi của nàng vang vọng bên tai hắn giữa ngày đông lãnh thiên như năm đó nàng cũng gọi hắn thổn thức như vậy nhưng hiện tại so với lúc đó một nơi sạch sẽ một nơi dơ bẩn, hắn bần thần quay đầu lại nhìn nàng đang níu kéo hắn ánh mắt có hơi không lỡ
“Không biết là Chu tiểu thư có gì muốn nói với Khương mỗ?”
Hắn nhìn nàng khuôn mặt ôn nhu nghiêm nghị ánh mắt có phần dịu dàng nhưng dường như hắn không mảy may nhớ chút gì những chuyện đã trải qua ở kiếp kia cả Yến Nguyệt chợt nhận ra hành động của mình có hơi vô lễ vội thu tay lại đứng thẳng đoan trang vẻ mặt hốt hoảng ngại ngùng đỏ cả mặt
“A! Xin lỗi đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-tuc-duyen/3500119/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.