Tiểu Đào không thể tin được một người từ bé luôn cho là mình đúng, bày mưu tính kế để dành được thứ mình muốn, khi biết mình sai luôn cố gắng đổ thừa cho người khác một người như vậy mà lại dễ dàng nói câu xin lỗi sao Tiểu Đào theo hầu từ khi Yến Nguyệt còn bé hiện lên suy nghĩ
(“Đây có thật là Chu Yến Nguyệt không hay là người khác?”)
Những nghi vấn dấy lên trong lòng nhưng mau chóng bị dập tắt bởi dù có thế nào đi chăng nữa cũng là người tốt lúc trước tuy hơi lỗ mãng nhưng thâm tâm lại ấm áp luôn âm thầm quan tâm người khác chỉ là bây giờ đã biết cách thể hiện ra ngoài
Yến Nguyệt tưởng sẽ đi thẳng tới chính phòng để chịu phạt nhưng Chu Dược lại đổi hướng đi đến thư phòng trên đường đi tuy ông vẫn luôn im lặng nhưng có vẻ đã bớt giận một vài phần
Chu phủ khá rộng toàn dùng gỗ quý để dựng cột, nội phủ có bốn gian gồm gian chính, gian phụ, hai gian chia theo hướng đông–tây mỗi gian có một viện, Đình viện ( viện chính),Hậu viện, chia hướng gọi là Đông viện và Tây viện, mỗi viện lại có một sân trồng rất nhiều loại hoa khác nhau riêng chỉ có Đình viện là một cây lưu tô thân rất to cành lớn tán lá rộng che mát cho đình viện ngày hè, mùa xuân nở hoa trắng như tuyết thuần tuý và thơm ngát
Thư phòng kế bên Tây viện muốn đến phải đi qua Đình viện vài ba bước Chu phủ tuy không xa hoa nhưng nhìn cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-tuc-duyen/3500115/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.