Tử Nguyệt lấy lại tinh thần, trong hai buổi luyện tập trước khi bước vào trận chung kết, nó đã thể hiện được thực lực cao nhất. Cố Hoành rất hài lòng với nó. Cứ đà này, các cậu nhất định sẽ vô địch giải toàn quốc. Khi đó... Cậu sẽ giàu to.
Tử Lẫm thấy Cố Hoành tự nhiên đứng một góc cười đắc chí, da gà da vịt nổi lên hết. Cậu hỏi Tử Nguyệt:
- Anh ấy bị sao thế nhỉ? Tớ thấy hai ngày nay anh ấy cười hơi nhiều.
- Tớ cũng không biết. Chắc chạm dây thần kinh nào rồi. - Tử Nguyệt vừa tập vung kiếm vừa nói.
- Vậy sao... - Tử Lẫm quay sang thấy nó tập luyện nghiêm túc. Cậu gãi gãi đầu, ấp úng gọi. - Tử Nguyệt...
- Sao thế?
- Chuyện là... tớ xin lỗi... tớ lỡ... - Tử Lẫm cúi đầu rồi lại ngẩng đầu, thăm dò thái độ của nó.
Tiếng vung kiếm khá lớn, nó không nghe rõ lời cậu nói. Dừng lại, nó hỏi:
- Cậu vừa nói gì đấy?
- Không... không có gì. - Tử Lẫm xoắn xuýt bối rối nói.
- À. Đấu một trận không?
- Được.
Chẳng mấy chốc đến trận chung kết. Hôm nay trận đấu được diễn ra trong bầu không khí trang trọng hơn hẳn những trận đấu trước. Khán giả đến đông hơn rất nhiều.
- Một trận đấu kendo lại có nhiều người đến xem như vậy! Có cả đài truyền hình nữa. - Tử Lẫm nhìn ngó xung quanh, trầm trồ nói.
- Lần đầu tiên cậu thấy sao?
- Không. Tớ đấu ở những giải lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-tho-o-va-co-be-kiem-si-hkl-2/2255213/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.