Lâm Nhất tối nay thay nó đến báo cáo với Lam Thiên và sẵn tiện xin cho nó ở lại. Thấp thỏm đẩy cửa phòng bước vào, Lâm Nhất hoàn toàn quên phải gõ cửa, cậu nhìn thấy ngay Lam Thiên ngồi vắt chân trên ghế đang đọc tờ giấy gì đó. Lam Thiên phát hiện người bước vào, bỏ qua việc cậu không gõ cửa hỏi:
- Đến đây làm gì?
- A, em... em thay Tử Nhật đến nộp báo cáo. - Lâm Nhất lúng túng nói.
- Cậu ta bị sao à? - Lam Thiên nhướng mày hỏi.
- À... vâng. - Lâm Nhất gật đầu.
- Bị sao?
- Bị... - Bị sao nhỉ? Tử Nhật chưa nhắc cậu chuyện này. Vậy đành cố bịa ra một lý do vậy. -... A, bị cảm đó mà. Cậu ấy sợ lây cho anh nên không tới.
Bị cảm sao? Lam Thiên nheo nheo mắt nhìn Lâm Nhất. Tên nhóc này vậy mà lại học xấu đi nói dối, nói dở tệ. Vậy là Tử Nhật xảy ra chuyện khác. Sao cậu ta lại nhờ Lâm Nhất tới?
- Để báo cáo lên bàn rồi về phòng đi! - Lam Thiên lạnh nhạt nói.
Lâm Nhất nghe theo đặt bản báo cáo lên bàn nhưng chân không hề dịch chuyển.
- Còn chuyển gì nữa sao? - Lam Thiên ngẩng đầu lên hỏi.
- Thật ra là... chuyện đi tập huấn đó... Anh có thể cho cậu ấy ở lại không?
- Cậu ấy?
- Chính là Tử Nhật đó.
- Tại sao? - Lam Thiên nhíu mày hỏi.
- Cậu ấy nói không thể đi vì bận rất nhiều thứ. Cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-tho-o-va-co-be-kiem-si-hkl-2/2255162/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.