Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau..........

Vương Gia Ninh thức dậy vô cùng sớm, cô ngồi bên trong phòng tắm nhìn năm cái que trước mặt, trên mỗi cái que là hai dấu gạch đỏ đậm. Mắt cô rưng rưng, mở cửa phòng tắm, cô chạy ra ngoài gọi lớn tên Lục Tử Hàng.

"Lục Tử Hàng. Lục Tử Hàng. Lục Tử Hàng."

Hắn đang ngủ trên giường bị cô réo tên liền bật giật tưởng cô đã xảy ra chuyện gì.

"Vợ, em là sao vậy?"

Cô chìa ra trước mặt chồng mình năm que thử hai, giờ đây mắt cô đã ngẫn lệ. Lục Tử Hàng mơ màng khi nhìn thấy hai vạch đỏ trên mỗi que, hắn hết nhìn cô lại nhìn xuống que trên tay cô.

" Đây có ý gì?" Hắn ngơ ngác nhìn cô.

"Chồng ơi, em có thai rồi." Cô vui sướng ôm chặt lấy chồng mình.

"Thật sao?" Hắn ôm lấy cô hỏi lại.

" Nhìn xem."

Cô chỉ vào những que thử thai trên mặt đất. Hai người nhìn nhau, Lục Tử Hàng ôm chặt cô vào lòng mà không nói gì.

"Em đi nói với mẹ một tiếng."

Cô rời vòng tay của chồng mình, định chạy đi tìm Mạnh Thanh, bỗng Lục Tử Hàng lớn tiếng gọi cô lại.

"Vương Gia Ninh."



"Hửm?" Cô ngơ ngác quay lại.

Hắn đặt dưới chân cô một đồi dép giúp cô đi vào và đồng thời khoác lên cô chiếc áo choàng ngủ.

"Em yêu chồng."

Nói xong, cô đặt lên môi Lục Tử Hàng một nụ hôn ngắn ngủi lên môi rồi chạy đi về hướng phòng của Mạnh Thanh.

"Mẹ ơi mẹ, mẹ ơi."

Cô tiến vào phòng tìm Mạnh Thanh thấy bà đang ngồi trên bàn trang điểm thoa kem dưỡng. Thấy cô vui vẻ như vậy bà liền dừng lại quay sang hỏi.

" Sáng sớm có chuyện gì mà con vui như vậy?"

Cô nụ cười tươi rói vẫn luôn trên môi, cô đặt xuống trước mặt bà năm que thử thai. Mạnh Thanh nhìn thấy thì vô cùng bất ngờ, bà ôm trầm lấy con dâu mình.

" Trời ơi, con dâu mẹ giỏi quá. Giỏi quá đi thôi. Vất vả cho con rồi."

" Không vất vả ạ."

Vậy là ngày hôm đó, việc ở công ty đều được giao lại cho Lục Tử Dương còn Lục Tử Hàng đưa vợ mình đi khám thai. Đến trước cửa phòng siêu âm hai người họ vô tình gặp Mộ Cảnh Thiên và Thẩm Giai Giai cùng Hứa Diệp đang đứng nói chuyện.

Mộ Cảnh Thiên thấy Lục Tử Hàng cùng Vương Gia Ninh thì tiến lại khoe mẽ.

"Vợ tôi có thai được bốn tuần rồi nhé. Còn hai người đến đây làm gì?"



Lục Tử Hàng không thèm để ý đến Mộ Cảnh Thiên liền đưa thẳng vợ mình vào phòng siêu âm.

"Ế, tên này thái độ nhề." Mộ Cảnh Thiên cười khấy.

Ba người họ đứng đó bật cười, chắc hẳn đã đoán ra chuyện gì.

Một lúc sau, thấy hai người tiến ra khỏi phòng siêu âm, Thẩm Giai Giai liền tiến lại hỏi.

"Được bao lâu rồi."

" Gần hai tuần." Vương Gia Ninh đưa giấy siêu âm cho Thẩm Giai Giai với Hứa Diệp xem, họ ôm trầm lấy cô.

" Vậy sau này chúng ta có thể trở thành thông gia rồi." Thẩm Giai Giai vui vẻ nhìn tờ giấy siêu âm của mình rồi lại nhìn của Vương Gia Ninh.

"Ai thèm làm thông gia với tên mặt lạnh ý chứ." Mộ Cảnh Thiên tiến lên Ôm lấy Thẩm Giai Giai, ánh mắt liếc xéo

Lục Tử Hàng.

"Cậu nghĩ tôi muốn." Lục Tử Hàng cũng không kém cạnh.

Ba người con gái đứng bên ngoài nhìn hai người đàn ông đang không ngừng liếc xéo nhau thì chỉ có thể bật cười.

"Được rồi, hai người sắp làm bố rồi mà cứ như trẻ trâu ý thì sau này làm sao có thể dậy được con." Vương Gia Ninh lên tiếng khuyên can.

"Mà chắc gì cậu đã sinh được con gái mà đòi làm thông gia." Mộ Cảnh Thiên lên tiếng khinh bỉ.

" Cậu cũng sinh được chắc." Lục Tử Hàng một lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.