" Nói đi."
Thấy đám nhân viên đã ra ngoài hết, Vương Sở Minh tựa người ra ghế nghe kết quả.
" Tần tiểu thư dạo này không thấy xuất hiện nữa là do cô ấy đang quay trở về với công việc của mình rồi ạ." Tuấn
Hào thận trọng thông báo.
" Cô ấy làm việc gì?"
" Tiếp viên hàng không."
"Được rồi, cậu ra ngoài làm việc của mình đi." Vương Sở Minh hờ hững nhắm mắt lại, xua tay nói cậu ra ngoài.
Tuần Hào cũng lui ra ngoài, nghe tiếng cửa đóng lại Vương Sở Hàn chậm rãi mở mắt xoay ghế nhìn bên ngoài qua tấm kính thủy tinh. Ánh mắt sâu thắm, khuôn mặt phức tạp như đang tính kế gì đó.
Tối hôm đó...........
" Thiếu gia, thiếu phu nhân, phu nhân kêu hai người xuống dùng bữa." Tiểu An đứng bên ngoài nói vọng vào trong.
" Chị biết rồi, em xuống trước đi."
Vương Gia Ninh khoác thêm một chiếc áo choàng ngủ bên ngoài sau đó cùng chồng mình xuống nhà ăn. Đến trước cửa phòng ăn, một mùi tanh đưa thẳng lên mũi cô khiến cô lập tức quay đi chạy đến nhà vệ sinh.
Mạnh Thanh thấy con dâu như thế thì vô cùng lo lắng, bà hỏi con trai mình.
" Con bé là sao vậy? Có phải mấy hôm mẹ đi con không chăm sóc con bé tốt đúng không?"
Lục Tử Hàng không trả lời mẹ mình mà đi xem cô như thế nào, đúng lúc này Hứa Diệp với Lục Tử Dương cũng cùng lúc đi xuống, Hứa Diệp thấy vậy đành lên tiếng giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3514504/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.