Lục Tử Dương với Nhiên cũng đã cứu được Hứa Diệp với Tiểu An ra, bọn họ nhanh chóng di chuyển ra các cánh cửa để tìm được lối ra nhưng đã quá muộn. Tất cả các cánh cửa bằng thép có thể chống lại đạn đã được hạ xuống và chúng đều được chốt chặt.
" Cha." Ba anh em Vương Gia Ninh đồng thanh hét lớn khi thấy Vương Thiên Chính bị Thời Phong đá xuống dưới sàn. C
" Thời Phong."
Vương Sở Hàn cùng với Vương Sở Minh ánh mắt tràn ngập lửa giận, họ cùng thời xông lên. Lục Tử Hàng lúc này cũng đã bị thương, Thụy thấy vậy liền tiền lại mặt đầy lo lắng.
" Lão đại, anh chảy nhiều máu quá rồi."
"Đưa cô ấy đi. Gọi cho Nhiếp Viên Thành." Lục Tử Hàng không để tâm đến lời nói của Thụy, hắn càng không để ý đến vết thương của mình đang chảy máu.
" Lão đại, anh không........ .".
" Đưa đi."
Lục Tử Hàng gắt lên. Thụy cũng không nói thêm gì, nhanh chóng tiến đến xem Vương Gia Ninh đang ngất lịm đi trong vòng tay của Thẩm Vũ Thần. Cậu biết lão đại của mình rất cứng đầu nên rất có thể khuyên bảo được.
"Bác cả." Thẩm Vũ Thần đã nhanh chóng giữ lại được Vương Thiên Ngụy khi ông chuẩn bị ngã xuống bể bơi đầy
กล่น kia.
" Nhiếp thiếu, anh còn chưa đến?" Thụy vừa đỡ Vương Gia Ninh từ tay Thẩm Vũ Thần vừa nói chuyện với Nhiếp Viên Thành giọng đầy gấp gáp.
( Đến nơi rồi, chúng tôi đang lắp bom để phá cửa. Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3514477/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.