Lục Tử Hàng cởi áo của mình khoác lên người cô, bế cô quay người rời đi.
“ Hoàng, Nhiên, Thụy ba chú ở lại cùng với Nhiếp thiếu dọn dẹp đi.”
“ Vâng.” Ba người kia đồng thành lên tiếng, cúi đầu kính cẩn.
Vương Gia Ninh gục đầu vào vai của Lục Tử Hàng, im lặng không nói lời nào nhưng không biết tự bao giờ nước mắt cô đã thẫm một vùng áo của hắn. Trong màn đêm đầy ồn ào, náo nhiệt ở ngoài đường phố thì trong chiếc Rolls - Royce, Lục Tử Hàng bế chặt cô trong lòng, không khí vô cùng yên lặng, ảm đạm.
Về đến Kinh Sơn Uyển, hắn nhẹ nhàng đặt cô trên giường. Nhìn người con gái đang nằm thu mình trên giường chân mày hắn vẫn nhíu chặt. Trên khóe mặt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt, hắn quay người đi đến ban công, ánh mắt xa xăm nhìn về màn đêm phía trước, khó ai có thể đoán được giờ đây hắn đang nghĩ gì trong lòng.
Tại Nhiếp gia.......
" Diệp”
“ Thẩm Giai Giai."
Mộ Cảnh Thiên với Lục Tử Dương vội vàng mở cửa tầng hầm xem tình hình của hai người trong đó. Sau khi chứng kiến cảnh tưởng tàn khốc qua màn hình quan sát, hai người họ hết sức hoảng sợ và họ lại càng không thể tin người đó vẫn còn sống. Thẩm Giai Giai bước đi loạng choạng, ánh mắt thẫn thờ lướt qua hai người đàn ông trước cửa đi ra ngoài tìm bóng dáng anh mình.
“ Thẩm Giai Giai, đừng ra ngoài đó.”
Mộ Cảnh Thiên muốn ngăn cản cô ra ngoài đó bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3513754/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.