Nếu chỉ cần mấy quả đạn khói đó là có thể thoát được đám cao thủ đó thì là quá coi thường anh hùng thiên hạ rồi.
Bước chân Quang Minh không tự chủ chậm lại.
Đồng Uyên giảo hoạt cười lên: - Quang Minh, có phải giờ có vấn đề không ổn rồi phải không?
Quang Minh kinh ngạc nhìn sang Đồng Uyên, thật không ngờ cô bé này tinh tế như vậy, tâm thần gã hơi động nói: - Thế thì chúng ta phải làm gì bây giờ?
- Phía sau có một cái đuôi, đối phương chắc chắn muốn câu con cá lớn, chúng ta nhất định phải đáp ứng nhu cầu bọn họ. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đồng Uyên lộ vẻ độc ác.
Đồng Uyên mang Quang Minh nhanh chóng phóng đi.
Thường Nhạc nhìn thấy phân bộ Mafia trước mặt, bất đắc dĩ tươi cười.
Mình đã dày công chuẩn bị, không ngờ tới người khác lại đi trước họ hơn nữa lại còn mặc trang phục Điểm G.
Thủ lĩnh giả dạng đó không đúng là mình, Đệ Nhị Mộng bên cạnh cổ quái nhìn sang Thường Nhạc, cười nói:
- Hóa ra trên đời này có một người có khuôn mặt giống anh như vậy.
Mấy cô thiếu nữ bên cạnh cười lên.
- Lão đại, chúng ta tiếp tục tấn công sao? Vô Nhai hướng ánh nhìn sang Thường Nhạc dò hỏi.
Thường Nhạc bất đắc dĩ nhún vai, chậm rãi nói: - Giờ khắc này tấn công nữa cũng mất đi ý nghĩa của nó, thế nhưng chúng ta có thể đổi phương án dương đông kích tây.
- Dương đông kích tây?
Bảo Ngọc chau mày, có vài phần khó hiểu nói.
- Dùng thân phận một người bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538451/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.