Đệ Nhị Mộng rất hài lòng với cách gọi cô là chị dâu, bà xã Thường Nhạc của Lãng Mạn, cái này so với bất kỳ cách gọi khác đều chân thực hơn cả, mặc dù quan hệ giữa Thường Nhạc và Đệ Nhị Mộng đã thực sự rất khăng khít nhưng từ miệng người khác nói ra vẫn có một cảm giác hoàn toàn khác.
Cái miệng nhỏ nhắn bĩu lên một cái, tỏ ý chắc chắn, nói: - Được, chúng ta cùng tấn công vào tổ chức Lãng Mạn, lật đổ toàn bộ tổ Lãng Mạn đi!
Thường Nhạc ở bên cạnh nghe thấy thế há miệng kinh sợ, Đệ Nhị Mộng trong lòng mình tinh khiết như một con cừu non, thế mà sao mới nháy mắt một cái đã biến thành một con sói rồi thế kia.
Đệ Nhị Mộng thấy Thường Nhạc nhìn biểu hiện khác thường của mình, sắc mặt cô đỏ ửng lên, cô của trước kia tuyệt đối không giống như ngày hôm nay nhưng nó đã biến mất kể từ khi Thường Nhạc mất tích ở Pháp.
Sau khi tự mình gánh vác gánh nặng, cô đã bắt đầu trở nên kiên cường hơn, đương nhiên là sau khi Thường Nhạc trở về cô rất muốn lại được tựa vào bờ vai hắn, trở lại là Đệ Nhị Mộng hiền dịu như lúc trước nhưng lần trở về này của Thường Nhạc, đám con gái thi nhau kéo đến.
Cô đương nhiên sẽ không hiền dịu như trước nữa.
Lô cốt Tiêu Tiêu - Luân Đôn nước Anh.
Đây là nơi quan trọng nhất trong tổng bộ Tân Long Nha, có thể nói ngoài địa bàn của gia tộc Tư Đồ ở Trung Quốc ra, nơi đây chính là nơi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538441/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.