Tần Minh quay lại trường, ban đầu định đến câu lạc bộ cầu lông tìm Nhiếp Hải Đường mà bị chuyện của Bạch Ngọc Thuần giữ chân.
Nhưng khi anh đến sân cầu lông lại thấy mọi người đang vây xung quanh Nhiếp Hải Đường chứ không đánh cầu.
Tiến lại gần hơn, anh nghe thấy mọi người đang vỗ về Nhiếp Hải Đường. "Yên tâm đi Hải Đường, nhà cậu giàu thế, người quen cũng nhiều, chút sóng gió sẽ qua nhanh thôi." "Đúng rồi, có nhà nào không có vài chuyện đâu?" "Đừng nghi ngờ quá, cậu buồn bã cũng không được tích sự gì, hay là chúng ta đi đâu chơi đi.” "Méo mó có hơn không, có thể nào cũng không tệ lắm đâu."
Tần Minh nghe họ nói, có vẻ như nhà Nhiếp Hải Đường gặp chuyện nghiêm trọng nào đó?Mới đến mà Phương Tiến Thắng đã phát hiện ra Tần Minh đầu tiên, nói: "Ôi mày chịu đến rồi đấy à Tần Minh? Mấy giờ rồi nhỉ thà mày không đến còn hơn. Mày vẫn biết mình là một thành viên của câu lạc bộ cầu lông đấy à? Tưởng mình là ông hoàng muốn đến thì đến muốn đi thì đi à?"
Trương Tình Tình cũng chống nạnh khó chịu, chửi: "Dạo này cậu giỏi giang quá nhỉ Tần Minh? Suốt ngày đi làm thêm ở đầu thế? Cậu có biết sân cầu không có ai nhặt cầu lông phiền thế nào không? khát nước không có người đưa nước tổn thời gian đến mức nào không?"
Các nữ sinh khác cũng chêm lời: "Đúng rồi đấy Tần Minh, chủ nhiệm tốt với cậu như thế cậu không biết đăng cảm ơn à? Cậu có biết xấu hổ không đấy?"
Một nam sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/219800/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.