Chương trước
Chương sau
Những thanh danh của tôi, ha ha ha, cũng phải, ai mà muốn cưới một người phụ nữ có thanh danh không tốt chứ”.
Nói một hồi, Lâm Vũ Nhu khóc nấc lên, như đang khóc than cho số phận của mình, từ lúc quyết định hi sinh mình để cứu gia tộc thì đã định sẵn sẽ không có được hạnh phúc mà người bình thường nên có, cho dù ba cô đã rất cởi mở.
Lúc Tần Minh đang rối rắm thì Lâm Vũ Nhu hỏi: "Anh đến là muốn hỏi chuyện của Thường Hồng Hi đúng không?”
Tần Minh hỏi: “Chuyện của ông ta thuận lợi không?”
Lâm Vũ Nhu đáp: “Rất thuận lợi, ông ta đã bị thôi miên sâu, loại thôi miên này sẽ gây tổn thương thần kinh não, nhưng có thể thay đổi vĩnh viễn trí nhớ và nhận thức của ông ta. Hiện tại ông ta biết mình từng là người nắm quyền của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, là ba nuôi của anh, con trai ông ta đều không phải con ruột của ông ta.
Mối thù giữa ông ta với nhà họ Triệu đã được giải quyết rồi, ông ta cũng đã buông bỏ thù hận.
Bây giờ ông ta chỉ muốn hết lòng giúp anh nắm chắc tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ.
Chỉ cần không xuất hiện chứng xác thực chứng minh vợ và con ông ta không hề phản bội ông ta, về cơ bản thì tính cách sẽ không có thay đổi gì quá lớn.
Trong cơ thể của ông ta nuôi một loại trùng độc ký sinh của nhà họ Lâm, có thể liên tục tiết ra chất dẫn truyền thần kinh, ảnh hưởng đến trí nhớ và khả năng phán đoán của ông ta, đạt được hiệu quả thôi miên.
Vì vậy, Thường Hồng Hi từ giờ trở về sau sẽ có tính hơi cố chấp.
Hiện tại ông ta đang ở thổ trại dưỡng thương”
Tần Minh nghe xong, đang muốn lên tiếng hỏi.
Lâm Vũ Nhu lại nói: “Một khi trúng độc trong người ông ta chết thì hiệu quả thôi miên sâu sẽ bị mất tác dụng, nhanh nhất là trong hai ngày sẽ nhớ lại một phần ký ức bình thường.
Nhưng anh yên tâm, người biết chuyện này chỉ có tối với anh.”
Tần Minh ngạc nhiên hỏi: “Người nhà họ Lâm các cô đều không biết sao?”
Lâm Vũ Nhu đáp: “Người biết đều chết cả rồi.”
“Chết... chết rồi? Chuyện từ khi nào?” Tần Minh ngạc nhiên đứng lên, muốn xác nhận tính thật giả của câu này.
Lâm Vũ Nhu gật đầu: “Chị Bạch Anh và những người của tộc Lâm Thị hôm đó đưa Thường Hồng Hi đến Tương Tây đều chết cả rồi, những người còn lại chỉ biết Thường Hồng Hi bị thương, nhận lệnh của anh, tạm thời đưa đến đây dưỡng thương, được trông coi nghiêm ngặt, họ không biết Thường Hồng Hi đang chịu sự ảnh hưởng của trùng độc nên tính cách và trí nhớ đã thay đổi.
Cũng có nghĩa là bí mật này chỉ có tôi với anh biết mà thôi.
Thi thể của chị Bạch Anh và những người khác vẫn đang để ở nhà tang lễ của thành phố Đại Dung, ngày mốt sẽ chôn cất theo phong tục của thổ trại, anh không tin thì có thể đến nhà tang lễ để xem, tổng cộng tám người.”
Tần Minh nghe thế thì rùng mình, để giữ kín bí mật này mà tám sinh mạng đang sống sờ sờ ra đó đều chết hết.
Tần Minh nói: “Chị Bạch Anh là người trung thành trong nhiều năm của nhà họ Lâm cô, còn là người nhìn cô lớn lên”
Lâm Vũ Nhu cắn răng, siết chặt nắm đấm, nước mắt rơi lã chã,


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.