Tần Minh cũng rất quan tâm, bây giờ anh không thể liên lạc với Trương Chân Nhận được, không liên lạc được với hai anh em Tổng Nghĩa Tinh nên phải nhờ một vài người khá thân với Trương Chân Nhân của Hoàng phải liên hệ giúp.
Mọi người thu dọn đồ đạc rời đi, đến khách sạn nổi tiếng nào đó trong thành phố.
Trên đường đi, Tần Minh kéo Nhiếp Hải Đường lên xe mình, nhịn không được hỏi: "Trong những ngày anh không ở Bắc Kinh, có tin gì về sự phụ anh không?"
Nhiếp Hải Đường lắc đầu, nói: "Tối qua em cũng nói với anh rồi, mặc dù nhà họ Triệu đã từ bỏ việc đuổi giết Trương Chân Nhân nhưng bây giờ Trương Chân Nhân vẫn bị truy nã. Chuyện này không kết thúc được đầu, sợ là Trương Chân Nhân phải sống trong cảnh trốn tránh suốt đời. Mà hai người Tống Nghĩa Tinh và Tống Nghĩa Linh thì đã bắt máy, làm vệ sĩ ngắn hạn cho một người giàu ở Nam Hạ.
"Chậc chậc, rõ ràng Thường Nhụy đã ấp ủ ý định muốn tiêu diệt nhà họ Triệu suốt nhiều năm rồi." Tần Minh bất mãn nói.
Nhiếp Hải Đường nói: "Nhưng lần này hãm hại nhà họ Triệu, sẽ ảnh hưởng đến nhà ông nội anh."
".." Tần Minh hừ: "Triệu Trinh cũng là cáo già, đừng thấy lúc trước ông ta bị ức hiếp vài lần, thậm chí anh còn nghĩ đây là kế hoạch của ông ta.
Nhiếp Hải Đường dựa sát vào Tấn Minh, nói: "Đúng rồi, kể anh nghe chuyện này, ba em muốn gặp anh đó"
Lòng Tần Minh giật thót: "Mẹ em thì sao?"
Vừa nghĩ đến bà Chương Dao - mẹ Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127718/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.