Triệu Trinh cười: “Bây giờ là lúc Hoàn Vũ chia bè kết cánh và đấu đá nội bộ. Trước kia, cứ mỗi trăm năm chuyện này xảy ra một lần, Thường Hồng Hi là một nhân tài đồng thời cũng là một kiêu hùng, ông ta cải tạo Hoàn Vũ thành bộ dạng của chính ông ta.
“Tuy nhiên rất nhiều người nắm quyền đã bất mãn đã lâu, bọn họ để cho Tần Minh thành công nắm quyền, bởi vì cậu ta nắm quyền thì họ có thể âm thầm làm loạn không chút kiêng dè, chờ thời cơ đến họ sẽ bắt đầu lộ ra nanh vuốt của mình.
“Như thế Tần Minh sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.
Trương Toàn Chân nói: “Tôi từng xem tướng cho cậu ấy, cậu ấy tốt số lắm, có thể vượt qua được.”
Triệu Trinh lắc đầu: “Tôi còn chưa già cả hồ đồ, tôi không tin thứ này, chỉ khi kẻ địch chết hết thì nhà họ Triệu mới được xem như an toàn. Tôi đi ra từ núi thây biển máu, đã mất đi rất nhiều, tôi không thể mất thêm nữa. Ông Trương, việc kế tiếp ông có thể không giúp tôi, nhưng ông không thể không giúp cậu ta”
Trương Toàn Chân nói: “Vậy nếu Tần Minh cảm thấy mệt mỏi thì sao? Cậu ấy cũng không phải một người ham mê tiền tài và quyền lực. Nếu không làm được cậu ấy sẽ phải nhường lại vị trí. Không phải tất cả mọi người đều thích tranh đấu đến chết ngay từ khi ra đời giống như ông”
Nét mặt của Triệu Trinh sa sầm.
Du thuyền Vĩnh Phúc đi thẳng đến Hoa Hạ, nhưng không phải tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127622/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.