Triệu Trinh nhìn thấy cảnh này thì tức giận trợn tròn mắt, ông ta chỉ vào Tần Minh, răng cắn chảy máu môi.
“Tần Minh! Đồ súc vật! Mày là ác ma!”
Triệu Trinh lớn tiếng mắng: “Trẻ con mà mày cũng không tha, chúng có tội gì chứ?”
Tần Minh nặng nề hừ một tiếng: “Ném tất cả những người còn lại xuống biển Thái Bình Dương nuôi cá đi. Dù sao ông Triệu đây cũng không muốn nhận sai” “Vâng thưa cậu chủ. Người của Hoàn Vũ lập tức xử lý, chẳng mấy chốc mười mấy người còn lại cũng bị bắt đi.
Triệu Trinh vội vàng hô lên: “Chờ đã, có phải tôi quỳ xuống nhận sai thì cậu sẽ tha cho họ không?”
“Đúng!” Tần Minh trả lời: “Tôi nói lời giữ lời.
Triệu Trinh đang định quỳ thì Triệu Tụng Lễ ở bên cạnh lại đỡ lấy ông ta rồi nói: “Ba không được quỳ. Chúng ta không làm là không làm, chúng ta không thẹn với lương tâm. Tần Minh, cậu mất hết tính người rồi, cậu nghĩ cậu có thể thắng sao? Sau này cậu sẽ không còn chỗ đứng ở Hoa Hạ nữa. Nhà họ Triệu chúng tôi sẽ dùng mọi cách để truy sát cậu.
Tần Minh cười gặng: “Vậy sao? Ông nhìn tình hình hiện tại của vợ ông xem, ông có còn muốn truy sát tôi nữa không?”
Tần Minh ngoắc ngón tay, lập tức có người đưa lên một màn hình lớn. Đó là khách sạn, Tần Mặc đang bị trói trên giường không thể nhúc nhích. “Mày!” Triệu Tụng Lễ thấy vợ mình bị bắt thì lửa giận xông thẳng lên đầu, liều mạng xông về phía Tần Minh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127614/chuong-916.html