Cuối cùng, người áp trận Lý Đạt Khai nói: "Ông Triệu, xin hãy tin tưởng nhà họ Lý chúng tôi. Hai nhà chúng ta đã hợp tác với nhau nhiều năm. Bà cụ Thường đã chết ở trước mặt tôi, Tần Minh này cũng coi như là một nửa đồng lõa. Tôi không ngại Tần Thọ mà dạy dỗ lại cậu ta đâu. Hôm đó ở miếu Quảng, tôi thấy trình độ của cậu ta rồi, không tốt đâu”
Triệu Trinh trầm tĩnh một lát, mới nói: "Cậu Tần, theo lý mà nói thì cậu và nhà họ Triệu chúng tôi vẫn là thông gia. Trong tập đoàn, nhà họ Triệu chúng tôi cũng ủng hộ cậu nhiều. Cậu làm bộ như thế, khiến người khác quá lạnh lòng." “Ông làm bộ thì không khiến tôi lạnh lòng sao?”
Tần Minh bực bội mằng to: “Triệu Trinh, đừng đạo đức giả ở đây. Cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên những gì ông đã làm ba ngày trước. Tôi và nhà họ Triệu đã kết thúc rồi. Dù sao cũng chỉ là hôn nhân chính trị mà thôi. Nếu đã không đỉnh hôn mà chỉ là thỏa thuận miệng, vậy cứ cắt đứt xem như chưa có chuyện gì xảy ra đi.”
Triệu Trinh nghe vậy, tức giận gật đầu nói: "Được được được, đã thể thì như cậu Tần mong muốn. Chỉ cần chúng tôi thắng, cậu phải giao Trương Toàn Chân đến trước mặt chúng tôi”
Hai bên thương lượng xong, Tần Minh đi theo Tống Nghĩa Tinh.
Giữa khuôn viên khách sạn, Tần Minh và Lý Thuấn nhìn nhau. Hai người trạc tuổi nhau, nhưng Tần Minh là tu luyện nửa chừng, còn Lý Thuấn đã luyện võ từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127603/chuong-905.html