Triệu Trinh còn nhiều lần âm thầm xác nhận sự tồn tại đồng thời của hai người.
Đột nhiên Tần Minh phủ nhận khiến bọn họ không quen lắm.
Đã không phải là Triệu Chính Ngôn vậy thì Triệu Tụng Lễ không thể nào can thiệp được.
Lý Thuấn cau mày, nói: “Giờ cậu lại muốn giao dịch gì nữa? Tôi có thể đấu tiếp với Tống Nghĩa Tinh. Cậu đến cũng không có khả năng để lên sàn, Hoàng phải các người thua chắc, cậu dựa vào đâu mà muốn lật long?"
Tần Minh nhếch mép, nói: “Tất nhiên là có cách, cũng có cả điều kiện.”
Sự xuất hiện đột ngột của Tần Minh đã phá vỡ tình thế bế tắc.
Triệu Trinh và những người khác nghĩ rằng anh là Triệu Chính Ngôn, kết quả anh vừa bước lên đã phủ nhận.
Lý Thuần thắc mắc: "Chuyện này không hợp lý. Hoàng Thăng Cửu, các ông viết trên danh sách là Triệu Chính Ngôn, tại sao lại thay đổi người?"
Hoàng Thăng Cửu đáp: "Đó là do chúng tôi nhầm. Sao nào? Nhà họ Lý các cậu sợ rồi à? Không dám khiêu chiến? Tần Minh cũng là người của phe Hoàng phái chúng tôi, không được sao?"
Lý Thuấn lập tức bị phép khích tướng nho nhỏ nhỏ này đánh lừa, anh ta hầm hừ: "Được, có chiêu gì cứ tung ra đi để tôi tiếp lấy"
Tần Minh nháy mắt nhìn về phía mấy người phụ nữ đang lo lắng cho mình, tỏ vẻ các cô cứ yên tâm.
Hoàng Thăng Cửu cũng đến và hỏi: “Cậu có nắm chắc không?"
Tần Minh đáp: "Tôi nói cái gì hẳn ông cũng chưa chắc cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127602/chuong-904.html