Chương trước
Chương sau

Ngay sau đó anh cảm nhận được trong miệng Lâm Vũ Nhu có một số con trùng đang chuyển động bò vào miệng anh, cảm giác buồn nôn ập đến nhưng anh chịu đựng.

Một lúc sau, hai người tách ra, Lâm Vũ Nhu lau miệng, hai má đỏ ửng, nói: “Trùng lực này không dễ nuôi, mặc dù rất buồn nôn nhưng đây cũng là lần đầu tôi dùng thứ này”

Tần Minh cảm động, có vẻ Lâm Vũ Nhu nhìn thấy cảm xúc vừa rồi của anh.

Anh nở nụ cười ấm áp, nói: “Không buồn nôn, cô cũng đang giúp tôi thôi, cảm ơn

Lâm Vũ Nhu nghe thế thì trong lòng ấm áp, bảo: “Vậy tiếp theo anh phải kiên nhẫn, tôi ra ngoài trước đây.

Lâm Vũ Nhu vừa đi, Tần Minh còn đang suy nghĩ lát nữa sẽ đau cỡ nào thì đột nhiên tim anh thắt lại, giống như bị một bàn tay vô hình bắt lấy, đau đến tận sâu trong tim.

“A!”

Tần Minh đau đến nỗi ngã xuống đất.

Sau đó tay chân đồng thời truyền đến cơn đau, cơ bắp như rách toạc, đau đớn khiến Tần Minh không đứng dậy nổi, hơn nữa cơn đau còn tăng lên liên tục, không ngừng kích thích mỗi một tấc da, mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể.

“A!”

Tần Minh lại phát ra tiếng hét đau đớn, nhưng anh vẫn phải chịu đựng.

Đây là con đường anh lựa chọn, phải kiên trì.

Anh không chỉ muốn giúp Trương Toàn Chân mà thắng trận đấu này còn để đánh bại nhà họ Triệu, trả thù cho ba nuôi.

Ngoài cửa, Lâm Vũ Nhu nhìn Tần Minh đau đớn cũng vô cùng khó chịu, cô ta thở dài: “Hi vọng anh có thể kiên trì, đã rất lâu rồi chưa ai có thể chịu đựng được phương pháp thổ này”

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong căn phòng bí mật, tiếng la đau đớn của Tần Minh ngày càng lớn.

Lúc này, người của nhà họ Triệu ở Bắc Kinh vẫn cử người đi khắp nơi để bắt Trương Toàn Chân, đồng thời còn phối hợp với nhà họ Lý để tiến hành đấu võ đài với Hoàng phái.

Thế lực của Hoàng phái lớn mạnh, quan hệ lại phức tạp, một khi Trương Toàn Chân dựa vào người của Hoàng phải để ẩn trốn thì e là đến chết nhà họ Triệu cũng không tìm được Trương Toàn Chân, vì vậy phải lợi dụng trận đấu để buộc Hoàng phải ngừng giúp đỡ Trương Toàn Chân.

Hai ngày sau.

Hoàng phái tìm được chín cao thủ võ thuật trẻ tuổi, hẹn gặp nhà họ Lý ở trên tầng cao của một khách sạn năm sao.

Bầu không khí ở hội trường vô cùng nghiêm túc.

Thấy cuộc thi đấu sắp bắt đầu, đã hai ngày rồi mà không thấy bóng dáng Tần Minh đâu, Nhiếp Hải Đường và các cô gái khác tập trung với nhau, ai cũng vô cùng lo lắng. Họ đều là người trong giới võ thuật, cũng biết người trong giới này có bản lĩnh thế nào. Cô nghi ngờ có phải người của nhà họ Lý âm thầm đánh Tần Minh bị thương rồi hay không? Cho nên anh mới không đến hiện trường được.

Lúc này, Hoàng Thăng Cửu đi tới hỏi :”Mọi người thấy Triệu Chính Ngôn không?"

Tống Nghĩa Tinh nói: “Không có tin tức gì, cậu ấy sẽ không bỏ trốn khi lâm trận đấu, chú Cửu yên tâm đi.

Hoàng Thăng Cửu cau mày: “Học trò của Trương Toàn Chân không đến nỗi không có chí khí như vậy. Tôi lo cậu ta đến trễ, người đầu tiên nhà họ Lý cử ra có thực lực khá yếu, để cậu ta lên đấu là tốt nhất. Trận đầu tiên không đến mức một mất một còn, cử cậu ta lên đấu cũng an toàn.

Mộc Tiêu Kiều nói: “Chú Cửu, bây giờ chúng tôi không liên lạc được với anh ấy, người của chú cũng chưa đến..”

Tổng Nghĩa Linh lên tiếng: “Hình như gần đây tập đoàn Hoàn Vũ xảy ra chuyện, nhưng tin tức rất kín, khó phân biệt được thật giả.

Hoàng Thăng Cửu im lặng chốc lát rồi nói: “Vậy chỉ có thể kéo thứ tự của cậu ta ra sau thôi, cao thủ trẻ bên chúng ta quả thực không thể thua. Sự bức ép về mọi mặt của nhà họ Lý không chỉ là tranh chấp về danh dự giữa hai phải từ trước đến nay, mà đồng thời cũng là để có được Trương Toàn Chân. Trương Toàn Chân có nhiều tiếng tăm trong Hoàng phái, nếu giờ thua thì rất nhiều người buộc phải tuân thủ theo cá cược, không có lợi cho ông ấy.”

“Tùng!”

Đột nhiên tiếng đánh trống vang lên, một người đàn ông trông giống như trọng tài đứng ở giữa khoảng trống trong hội trường, lớn giọng nói: “Tất cả mọi người của Hoàng phái, các vị tiền bối của nhà họ Lý, đều là cao thủ trong giới võ thuật, cũng là nhân vật được kính trọng trong giới. Hôm nay mỗi phái cử ra mười tài năng trẻ để phân định thắng thua, cũng quyết một mất một còn. Nếu Hoàng phái thua thì phải nghe theo lệnh của nhà họ Lý, không được nhúng tay vào chuyện Trương Toàn Chân bắn chết Thường Nhụy nữa. Nếu nhà họ Lý thua thì phải đảm bảo với Hoàng phái, xin lỗi về chuyện này và bồi thường năm tỷ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.