Thường Hồng Hi cười nói: "Có vẻ như với một số người nào đó, ba sống thêm một ngày người ta cũng không chịu nổi.
Tần Minh bảo: “Ba yên tâm đi, con sẽ không để ba xảy ra chuyện. Dương Hiểu Huyền, anh đưa ba nuôi tôi đến phòng bệnh tầng hầm đi, lúc cần thiết thì chuồn”
Nhưng vừa dứt lời thì bên ngoài phát nổ, sau đó vài vệ sĩ người đầy vết thương bị đánh vào, tất cả đều ngã xuống đất, miệng phụt máu, không nhúc nhích được, súng trong tay đều không bắn được phát nào.
Sau đó, hơn mười người mặc đồ đen được trang bị vũ trang đầy đủ xông vào, chĩa súng vào mọi người trong phòng.
“Nhất Thốn Quyền?”
Tần Minh nhìn những người bị thương, lập tức hiểu ra, đây chẳng phải là cao thủ cảnh giới sao? Hơn nữa còn được trang bị súng?
Ở Bắc Kinh, ai có thể tạo được một tiểu đội tinh nhuệ với loại trang bị này? Không có tiền thì phải có quyền mới có thể làm được.
Dương Hiểu Huyền thấy thế thì bỏ Thường Hồng Hi lại, lách người chặn trước mặt Tần Minh, nói: “Cậu chủ, bên kia có cửa, lát nữa tôi gây hỗn loạn rồi cậu xông qua đó đi.”
Tần Minh nói: “Nhưng ba nuôi tôi...
Dương Hiểu Huyền bảo: “Giờ không lo được nhiều như vậy, tôi nghi ngờ có nội gián. Tốc độ đột nhập thế này quá nhanh, e là người của chúng ta đều chết cả rồi, giết đến tận trước mặt mới bị phát hiện, không phải nội gián thì tại sao lại thế chứ? Nếu ở đây hết thì tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127596/chuong-898.html