Tần Minh đáp: “Cần dùng hai người đó, tìm đi." “Rõ.” Tống Dĩnh trả lời.
Không lâu sau, Tần Minh đến tòa nhà văn phòng, anh thấy A Long lại đang so chiêu với Dương Hiểu Huyền, hai người đều có kinh nghiệm ở chiến trường quốc tế, đang đánh qua đánh lại trên võ đài.
Nhưng Tần Minh nhìn thì có vẻ A Long điêu luyện hơn đôi chút, Dương Hiểu Huyền đã cố gắng hết sức, hai người vẫn chỉ ngang tài ngang sức.
“Đánh bao lâu rồi?”
Tần Minh hỏi cấp dưới ở bên cạnh.
Cấp dưới đáp: "Đánh hơn nửa tiếng rồi, không phân thắng bại”
Tần Minh nhàn nhạt cười, nói: “Hai người ầm ĩ thế này là có ý gì?”
A Long nhếch mép nói: “Cậu chủ, vệ sĩ thân cận của cậu chỉ có một người là tôi thôi”
Dương Hiểu Huyền không chịu thua, bảo: “Thắng được tôi rồi nói.”
Tần Minh cười nói: “Hai người đều có ích, tôi cần năng lực của cả hai, không chỉ là đánh đấm mà khả năng làm việc cũng rất quan trọng. Tôi sẽ trân trọng cả hai người.
Tần Minh nói thế, cả hai người đều khá vui, làm thuộc hạ có thể được ông chủ xem trọng, mà còn là ông chủ có lương tâm, vậy tất nhiên sẽ cống hiến hết mình rồi.
Tần Minh vẫy tay, nói: “Đến họp thôi.
Trong phòng họp, Tổng Dĩnh đã tìm được hành tung của Bạch Đại Hữu.
Tống Dĩnh nói: “Cậu chủ, dù sao thì mẹ của Bạch Đại Hữu là tự tử, cơ quan tư pháp không thể nào chỉ ra là Bạch Đại Hữu giết người được, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127563/chuong-865.html