Tần Minh thấy đối phương đã biết thân phận của mình rồi thì dứt khoát nói thẳng: “Người anh em Vũ Long của tôi đâu rồi?”
Lương béo đáp: “Nếu tôi nói cho cậu biết thì cậu sẽ thả tôi ra à?”
Tần Minh cố ý nói: “Tôi đã chạy từ tận thành phố Quảng đến đây không phải là để nghe anh cò kè mặc cả. Điều kiện ở đây là các anh phải trả Vũ Long ra, nếu không thì tôi sẽ không cưới người nhà họ Triệu nữa”
Lương Hưng nói khẽ: “Anh ta đã phá hỏng thuyền chở hàng của bọn tôi, khiến nhà họ Triệu bị tổn thất hẳn hai mươi tỷ đô la, anh Tần có tính trả số tiền đó lại không?” “Mẹ nó chứ, lão già đó còn giấu mình bao nhiêu chuyện vậy?” Tần Minh yên lặng đỡ trán, vậy là Trương Toàn Chân đã lừa Vũ Long đi làm chuyện đấy à.
Tần Minh lại nói tiếp: “Vậy thì lần trước anh bắt cóc Thường Tuyết thì giải quyết thế nào đây? Anh đi theo nhà họ Triệu chắc cũng được hai mươi năm rồi nhỉ? Người nhà họ Triệu đánh giá anh cao như vậy thì chắc anh cũng biết là hội đồng quản trị của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ làm việc kiểu gì chứ? Tôi khuyên là các anh nên biết điểm dừng thì hơn, đừng có mà làm quá giới hạn, người chết rồi thì không ai cứu lại được đâu”
Lương Hưng nói: “Cậu Tần, làm việc thì nên biết điểm dừng, nếu hai nhà đã muốn bỏ chuyện này sang một bên để kết thông gia thì cậu cũng nên ra dáng con rể nhà họ Triệu đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127538/chuong-840.html