Bây giờ anh thấy đội của mình ai nấy đều hoạt bát lanh lẹ, cách kết hợp vũ khí cũng rất hợp lý.
Trừ những lúc ra trận giết địch thì việc yểm hộ anh, làm đặc công cũng là thế mạnh của họ.
Nếu mấy ngày vừa rồi họ không thua bởi Tổng Nghĩa Tinh và Lý Tích Cương thì Tần Minh có cảm giác họ chính là đội vệ sĩ an toàn nhất trên thế giới này rồi.
Đêm nay anh đến đây là để thẩm vấn Lương béo, đàn em của nhà họ Triệu ở Bắc Kinh, mà người này lại rất kín miệng, không chịu nói ra hành tung của A Long.
Mặc dù đây là vấn đề do Trương Toàn Chân gây ra, nhưng mà Tần Minh lại lo cho A Long, không thể chờ được thêm giây phút nào nữa.
Có hai cô gái đã chờ sẵn ở cửa vào phòng thẩm vấn, Olmei và Tổng Dĩnh, một người thì sở hữu gương mặt phương Đông, người còn lại thì có gương mặt phương Tây nhưng lại rất hợp mắt thẩm mỹ của người phương Đông. Cả hai đều là người đẹp, Tần Minh ngắm mãi vẫn chưa thấy chán, chỉ thấy đẹp.
Tống Dĩnh đợi Tần Minh đến nơi rồi đi theo anh, nói: “Cậu chủ. Đúng như những gì cậu đã chia sẻ thì chúng ta đã bắt được Thường Quân Diệp ở Wakkan, châu Phi, đồng thời cũng đã tóm gọn được những người còn lại trong bảng đảng của anh ta rồi. Họ đều được đưa đến nhà tù trên đảo ở Thái Bình Dương, cả ba anh em đều đã được đoàn tụ ở đó rồi.”
Tần Minh gật đầu, nói: “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127537/chuong-839.html