Dương Hiểu Huyền đã đến chỗ ba nuôi Tôn Chính Nghĩa của gã rồi, anh đã biết điều này từ sớm.
Nhưng còn đội ám sát đang ẩn núp ở xung quanh thì sao?
Anh đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy bọn họ đâu.
“Ha ha, chắc hẳn cậu đang tìm người của cậu chứ gì?”
Ông lão khẽ mỉm cười: “Đám ăn hại kia còn không có cơ hội thông báo cho cậu, bọn họ đối phó với người bình thường còn được, nhưng đối phó với kẻ mạnh như tôi thì không làm được gì đâu?
Tần Minh rất buồn bực, trước đây anh đều không dẫn theo người, kết quả là xảy ra chuyện rồi.
Bây giờ cả ba đội đang ngầm ẩn núp bên cạnh anh đã bị giết chết trong âm thầm, anh bị rơi vào tình thế vô cùng gay go. “Kẻ mạnh?” Tần Minh bị bóp cổ, khó khăn lắm mới thốt nên được hai từ.
Ông lão đắc ý nói: “Cậu nhóc, trên đời này có quá nhiều bí mật. Mà sự phát triển của thời đại và sự thay đổi từng ngày của khoa học kỹ thuật đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Vì vậy việc cậu chưa từng tiếp xúc với những người như tôi cũng không hiếm lạ gì”
“Ông lão, xin ông hãy buông cậu ấy ra, chúng ta cũng đâu có quen biết nhau. Tôn Thường Hi cầu xin với vẻ sốt ruột.
Ông già lắc đầu và nói: “Lý Tinh Hồng là em họ của cậu chủ nhà chúng tôi, cậu chủ của chúng tôi nói rằng tên nhóc này đã đánh Lý Tinh Hồng bị thương nên phải trả thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127523/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.